古诗词

王朗(仲英)

满江红

王朗(仲英)

剪剪轻寒,小楼昨夜衾嫌薄。jiǎn jiǎn qīng hán,xiǎo lóu zuó yè qīn xián báo。
禁几阵、东风吹断,护花铃索。jìn jǐ zhèn dōng fēng chuī duàn,hù huā líng suǒ。
醉软烟丝牵恨乱,离披蝶板敲愁落。zuì ruǎn yān sī qiān hèn luàn,lí pī dié bǎn qiāo chóu luò。
为慵春,笔债满床头,都耽搁。wèi yōng chūn,bǐ zhài mǎn chuáng tóu,dōu dān gē。
愁与病,浑难却。chóu yǔ bìng,hún nán què。
花飞尽,容如削。huā fēi jǐn,róng rú xuē。
笑年年依旧,一身落魄。xiào nián nián yī jiù,yī shēn luò pò。
金屋自惭元不称,樊笼也任长牢络。jīn wū zì cán yuán bù chēng,fán lóng yě rèn zhǎng láo luò。
问苍苍,生此不祥人,何如莫。wèn cāng cāng,shēng cǐ bù xiáng rén,hé rú mò。

浪淘沙

王朗(仲英)

几日病缠绵。jǐ rì bìng chán mián。
昨夜迟眠。zuó yè chí mián。
强移心绪镜台前。qiáng yí xīn xù jìng tái qián。
双鬓淡烟低髻滑,自也生怜。shuāng bìn dàn yān dī jì huá,zì yě shēng lián。
不贴翠花钿。bù tiē cuì huā diàn。
懒易衣鲜。lǎn yì yī xiān。
碧油衫子褪红边。bì yóu shān zi tuì hóng biān。
为怯游人如蚁拥,故拣阴天。wèi qiè yóu rén rú yǐ yōng,gù jiǎn yīn tiān。

浪淘沙

王朗(仲英)

疏雨润青帘。shū yǔ rùn qīng lián。
花压重檐。huā yā zhòng yán。
绣帏人倦思恹恹。xiù wéi rén juàn sī yān yān。
昨夜春寒眠未足,莫卷珠帘。zuó yè chūn hán mián wèi zú,mò juǎn zhū lián。
罗袖护掺掺。luó xiù hù càn càn。
怕拂香奁。pà fú xiāng lián。
兽炉香倩侍儿添。shòu lú xiāng qiàn shì ér tiān。
为甚双蛾长翠锁,自也憎嫌。wèi shén shuāng é zhǎng cuì suǒ,zì yě zēng xián。

浪淘沙

王朗(仲英)

斜倚镜台前。xié yǐ jìng tái qián。
长叹无言。zhǎng tàn wú yán。
菱花蚀彩个人蔫。líng huā shí cǎi gè rén niān。
分付侍儿收拾去,莫拭红绵。fēn fù shì ér shōu shí qù,mò shì hóng mián。
满砌小榆钱。mǎn qì xiǎo yú qián。
难买春还。nán mǎi chūn hái。
若为留住艳阳天。ruò wèi liú zhù yàn yáng tiān。
人去更兼春去也,烦恼无边。rén qù gèng jiān chūn qù yě,fán nǎo wú biān。