古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王廷鼎
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
自遣
清
:
王廷鼎
便当卜宅水之滨,携得全家作散人。
biàn dāng bo zhái shuǐ zhī bīn,xié dé quán jiā zuò sàn rén。
闲坐溪桥松是盖,醉眠石磴草成茵。
xián zuò xī qiáo sōng shì gài,zuì mián shí dèng cǎo chéng yīn。
未能谐俗难云达,但免干人不碍贫。
wèi néng xié sú nán yún dá,dàn miǎn gàn rén bù ài pín。
荠菜调羹菰煮粥,绿藤阴下款亲邻。
jì cài diào gēng gū zhǔ zhōu,lǜ téng yīn xià kuǎn qīn lín。
AI赏析
潞河客怀
清
:
王廷鼎
不因王事为谁留,陆困轮蹄水困舟。
bù yīn wáng shì wèi shuí liú,lù kùn lún tí shuǐ kùn zhōu。
亲旧杂萦游子梦,雨风并作旅人愁。
qīn jiù zá yíng yóu zi mèng,yǔ fēng bìng zuò lǚ rén chóu。
才疏多怕逢青眼,体健遥知慰白头。
cái shū duō pà féng qīng yǎn,tǐ jiàn yáo zhī wèi bái tóu。
一职未容轻簿尉,可堪王粲又登楼。
yī zhí wèi róng qīng bù wèi,kě kān wáng càn yòu dēng lóu。
AI赏析
登铜山绝顶
清
:
王廷鼎
第一高峰第一春,梅花香里著闲身。
dì yī gāo fēng dì yī chūn,méi huā xiāng lǐ zhù xián shēn。
狂吟不怕山灵笑,绝顶题诗有几人。
kuáng yín bù pà shān líng xiào,jué dǐng tí shī yǒu jǐ rén。
AI赏析