古诗词

王泰偕

吴门竹枝词四首上巳

王泰偕

春阴百五罨秋千,细雨斜风已上天。chūn yīn bǎi wǔ yǎn qiū qiān,xì yǔ xié fēng yǐ shàng tiān。
绿柳江村红杏店,行人破费酒家钱。lǜ liǔ jiāng cūn hóng xìng diàn,xíng rén pò fèi jiǔ jiā qián。

吴门竹枝词四首上巳

王泰偕

唐家天子重清明,细柳为圈赐侍臣。táng jiā tiān zi zhòng qīng míng,xì liǔ wèi quān cì shì chén。
新入吴中风土记,家家门卷柳条新。xīn rù wú zhōng fēng tǔ jì,jiā jiā mén juǎn liǔ tiáo xīn。

吴门竹枝词四首上巳

王泰偕

梅绿樱红春二清,果然立夏见三新。méi lǜ yīng hóng chūn èr qīng,guǒ rán lì xià jiàn sān xīn。
怜他一点羞光念,也比深宫献庙真。lián tā yī diǎn xiū guāng niàn,yě bǐ shēn gōng xiàn miào zhēn。

吴门竹枝词四首上巳

王泰偕

调剂阴晴作好年,麦寒豆暖两周旋。diào jì yīn qíng zuò hǎo nián,mài hán dòu nuǎn liǎng zhōu xuán。
枇杷黄后杨梅紫,正是农家小满天。pí pá huáng hòu yáng méi zǐ,zhèng shì nóng jiā xiǎo mǎn tiān。

雨中望西湖

王泰偕

彻夜雨潺潺,淩晨势更顽。chè yè yǔ chán chán,líng chén shì gèng wán。
泉声喧落涧,云气暗沈山。quán shēng xuān luò jiàn,yún qì àn shěn shān。
碧树微茫里,明湖隐约间。bì shù wēi máng lǐ,míng hú yǐn yuē jiān。
倍邻西子美,病起掩啼颜。bèi lín xī zi měi,bìng qǐ yǎn tí yán。

过养性园见晚梅感赋即寄砚云清纯

王泰偕

孤高肯受世人怜,放尔空山独自妍。gū gāo kěn shòu shì rén lián,fàng ěr kōng shān dú zì yán。
忽地香来能破俗,此花开后顿回天。hū dì xiāng lái néng pò sú,cǐ huā kāi hòu dùn huí tiān。
撑持雪压风欺后,兀傲灯明酒候前。chēng chí xuě yā fēng qī hòu,wù ào dēng míng jiǔ hòu qián。
知否杜陵乡思苦,一飞硬语博嫣然。zhī fǒu dù líng xiāng sī kǔ,yī fēi yìng yǔ bó yān rán。

清明后郊外见菜花偶赋

王泰偕

无多芳序老帘栊,更趁新晴过郭东。wú duō fāng xù lǎo lián lóng,gèng chèn xīn qíng guò guō dōng。
已办芥菘为老圃,犹随桃李笑春风。yǐ bàn jiè sōng wèi lǎo pǔ,yóu suí táo lǐ xiào chūn fēng。
百花香色无其味,五谷饥荒补此功。bǎi huā xiāng sè wú qí wèi,wǔ gǔ jī huāng bǔ cǐ gōng。
莫道文章官样好,掀天勋业菜根中。mò dào wén zhāng guān yàng hǎo,xiān tiān xūn yè cài gēn zhōng。

和韵答徐大挹泉文泂

王泰偕

低颜也自悔蹉跎,王湛仍痴可奈何。dī yán yě zì huǐ cuō tuó,wáng zhàn réng chī kě nài hé。
世事于今无觉岸,人情到此总随波。shì shì yú jīn wú jué àn,rén qíng dào cǐ zǒng suí bō。
三杯浇我狂难足,四韵酬君债不多。sān bēi jiāo wǒ kuáng nán zú,sì yùn chóu jūn zhài bù duō。
最是长吟声未已,恰逢朋旧又相过。zuì shì zhǎng yín shēng wèi yǐ,qià féng péng jiù yòu xiāng guò。

遣怀

王泰偕

又得浮生两载馀,随缘度日且安居。yòu dé fú shēng liǎng zài yú,suí yuán dù rì qiě ān jū。
非因怕死方持偈,不善谋生且读书。fēi yīn pà sǐ fāng chí jì,bù shàn móu shēng qiě dú shū。
花落花开春自在,云来云去意常舒。huā luò huā kāi chūn zì zài,yún lái yún qù yì cháng shū。
穷通天早安排定,抱瓮何妨手灌蔬。qióng tōng tiān zǎo ān pái dìng,bào wèng hé fáng shǒu guàn shū。

叠韵答汪大清纯

王泰偕

满目凄凉兵火馀,落花啼鸟傍人居。mǎn mù qī liáng bīng huǒ yú,luò huā tí niǎo bàng rén jū。
也知计拙犹磨砚,纵使奇穷不卖书。yě zhī jì zhuō yóu mó yàn,zòng shǐ qí qióng bù mài shū。
剩有素心堪自质,休将青眼望人舒。shèng yǒu sù xīn kān zì zhì,xiū jiāng qīng yǎn wàng rén shū。
会当世变行吾素,肉食敢言愧食蔬。huì dāng shì biàn xíng wú sù,ròu shí gǎn yán kuì shí shū。

过姜研云

王泰偕

为爱阶前点缀工,瞥惊仙子出房栊。wèi ài jiē qián diǎn zhuì gōng,piē jīng xiān zi chū fáng lóng。
轻盈好似鸳鸯舞,娇怯还宜翡翠笼。qīng yíng hǎo shì yuān yāng wǔ,jiāo qiè hái yí fěi cuì lóng。
差拟韩生过裤下,宛同新妇闭车中。chà nǐ hán shēng guò kù xià,wǎn tóng xīn fù bì chē zhōng。
北堂赖有忘忧草,难得赏心臭味同。běi táng lài yǒu wàng yōu cǎo,nán dé shǎng xīn chòu wèi tóng。

叠韵柬研云

王泰偕

绝艺诗书画并工,花为屏幛竹为栊。jué yì shī shū huà bìng gōng,huā wèi píng zhàng zhú wèi lóng。
字惟一画偏能测,笔有千言不受笼。zì wéi yī huà piān néng cè,bǐ yǒu qiān yán bù shòu lóng。
身似菩提空四大,人如子野号三中。shēn shì pú tí kōng sì dà,rén rú zi yě hào sān zhōng。
清闲领取无穷福,我愿与君事事同。qīng xián lǐng qǔ wú qióng fú,wǒ yuàn yǔ jūn shì shì tóng。

再叠前韵和汪大清纯咏菊

王泰偕

绝似东篱位置工,悠然相对小窗栊。jué shì dōng lí wèi zhì gōng,yōu rán xiāng duì xiǎo chuāng lóng。
一枝影瘦轻烟护,三径香清淡月笼。yī zhī yǐng shòu qīng yān hù,sān jìng xiāng qīng dàn yuè lóng。
冒雨不愁开向后,经霜犹觉傲群中。mào yǔ bù chóu kāi xiàng hòu,jīng shuāng yóu jué ào qún zhōng。
诗成休被南山笑,采菊人谁陶令同。shī chéng xiū bèi nán shān xiào,cǎi jú rén shuí táo lìng tóng。

谒岳忠武公墓

王泰偕

秦头压日误君亲,未抵黄龙竟杀身。qín tóu yā rì wù jūn qīn,wèi dǐ huáng lóng jìng shā shēn。
唾手版图收绝域,甘心卧榻睡他人。tuò shǒu bǎn tú shōu jué yù,gān xīn wò tà shuì tā rén。
养痈固合尤庸主,肆毒终难贳贼臣。yǎng yōng gù hé yóu yōng zhǔ,sì dú zhōng nán shì zéi chén。
死后铸刑刑已失,普天公愤未全伸。sǐ hòu zhù xíng xíng yǐ shī,pǔ tiān gōng fèn wèi quán shēn。

寿家一如丈七十

王泰偕

重九觞开八秩筵,果然人是地行仙。zhòng jiǔ shāng kāi bā zhì yán,guǒ rán rén shì dì xíng xiān。
青灯意味犹前日,白发精神倍少年。qīng dēng yì wèi yóu qián rì,bái fā jīng shén bèi shǎo nián。
独许琴书为伴侣,遍栽桃李总鲜妍。dú xǔ qín shū wèi bàn lǚ,biàn zāi táo lǐ zǒng xiān yán。
名山事业贻雏凤,合付青缃次第编。míng shān shì yè yí chú fèng,hé fù qīng xiāng cì dì biān。

寿家一如丈七十

王泰偕

争夸此老健文坛,犹自芸窗坐夜阑。zhēng kuā cǐ lǎo jiàn wén tán,yóu zì yún chuāng zuò yè lán。
下笔有神前辈少,爱才如命古人难。xià bǐ yǒu shén qián bèi shǎo,ài cái rú mìng gǔ rén nán。
二千年史从头读,七百家诗放眼看。èr qiān nián shǐ cóng tóu dú,qī bǎi jiā shī fàng yǎn kàn。
留得灵光汉时殿,年年修竹报平安。liú dé líng guāng hàn shí diàn,nián nián xiū zhú bào píng ān。

许召诒明经赠瓶梅一枝并媵之以诗次韵奉答

王泰偕

侵晨贶我一枝梅,快读新篇眼倍开。qīn chén kuàng wǒ yī zhī méi,kuài dú xīn piān yǎn bèi kāi。
诗到成家丹几转,花如有孕萼初胎。shī dào chéng jiā dān jǐ zhuǎn,huā rú yǒu yùn è chū tāi。
暗香忽自窗前至,旧雨欣从户外来。àn xiāng hū zì chuāng qián zhì,jiù yǔ xīn cóng hù wài lái。
始信阳和含暖意,天公为尔费栽培。shǐ xìn yáng hé hán nuǎn yì,tiān gōng wèi ěr fèi zāi péi。

与金匮华子随中翰鸿模姜研云许召诒明经伞墩探梅用前韵与子随同作

王泰偕

几人相约共探梅,李郭同舟破晓开。jǐ rén xiāng yuē gòng tàn méi,lǐ guō tóng zhōu pò xiǎo kāi。
花到清寒方见骨,诗因奇特不须胎。huā dào qīng hán fāng jiàn gǔ,shī yīn qí tè bù xū tāi。
忽逢新霁知天意,莫负良朋特地来。hū féng xīn jì zhī tiān yì,mò fù liáng péng tè dì lái。
游客休教任意折,一分结实一分培。yóu kè xiū jiào rèn yì zhé,yī fēn jié shí yī fēn péi。

菜花

王泰偕

百花香后菜花香,开遍朝阳又夕阳。bǎi huā xiāng hòu cài huā xiāng,kāi biàn cháo yáng yòu xī yáng。
贫女梳妆无此艳,野人冠服总宜黄。pín nǚ shū zhuāng wú cǐ yàn,yě rén guān fú zǒng yí huáng。
行来村落风光好,看到儿孙滋味长。xíng lái cūn luò fēng guāng hǎo,kàn dào ér sūn zī wèi zhǎng。
闻道英雄曾托业,果谁物色到村庄。wén dào yīng xióng céng tuō yè,guǒ shuí wù sè dào cūn zhuāng。

王泰偕

凭将寸草写幽襟,中酒时光梦浅深。píng jiāng cùn cǎo xiě yōu jīn,zhōng jiǔ shí guāng mèng qiǎn shēn。
名士咏花芳径曲,雅人讲易坏墙阴。míng shì yǒng huā fāng jìng qū,yǎ rén jiǎng yì huài qiáng yīn。
诸天不碍青绫障,此地宜横绿绮琴。zhū tiān bù ài qīng líng zhàng,cǐ dì yí héng lǜ qǐ qín。
料得杏花村外路,沽春有客试跫音。liào dé xìng huā cūn wài lù,gū chūn yǒu kè shì qióng yīn。
3512