古诗词

王又曾

中秋夜半乘醉登华盖山弄月作歌戏效李五峰

王又曾

太玉仙人骑白鹿,手扶天风上云麓。tài yù xiān rén qí bái lù,shǒu fú tiān fēng shàng yún lù。
青琉璃界白玉盘,贴在天心十分足。qīng liú lí jiè bái yù pán,tiē zài tiān xīn shí fēn zú。
九点苍烟湿不收,一杯海水清堪掬。jiǔ diǎn cāng yān shī bù shōu,yī bēi hǎi shuǐ qīng kān jū。
醉揩双眼视乾坤,冷伴姮娥写幽独。zuì kāi shuāng yǎn shì qián kūn,lěng bàn héng é xiě yōu dú。
桂华泣露黄丛丛,香浓梦遥秋满空。guì huá qì lù huáng cóng cóng,xiāng nóng mèng yáo qiū mǎn kōng。
踏翻片云躧天路,瞬息径到蓬来宫。tà fān piàn yún xǐ tiān lù,shùn xī jìng dào péng lái gōng。
蓬莱宫,沧海东,上有芝田年屡丰。péng lái gōng,cāng hǎi dōng,shàng yǒu zhī tián nián lǚ fēng。
仙家耕作鞭苍龙,食之不死颜常童,曷为复归麈纲中。xiān jiā gēng zuò biān cāng lóng,shí zhī bù sǐ yán cháng tóng,hé wèi fù guī zhǔ gāng zhōng。
三生石上含真子,凉影潇潇清在水。sān shēng shí shàng hán zhēn zi,liáng yǐng xiāo xiāo qīng zài shuǐ。
一片江山入梦深,谁来共喻无言旨。yī piàn jiāng shān rù mèng shēn,shuí lái gòng yù wú yán zhǐ。
鞭变苔凤不可求,鸡栖鸐笼愁复愁,山高月明聊以祛繁忧。biān biàn tái fèng bù kě qiú,jī qī dí lóng chóu fù chóu,shān gāo yuè míng liáo yǐ qū fán yōu。
捣霜玄兔何时辍,横笛苍凉怨玉虬。dǎo shuāng xuán tù hé shí chuò,héng dí cāng liáng yuàn yù qiú。

题查梧冈京口渡江图

王又曾

通潞河头船未发,归梦先落江之东。tōng lù hé tóu chuán wèi fā,guī mèng xiān luò jiāng zhī dōng。
采莼斫鲙百不省,惟念起居堂上翁。cǎi chún zhuó kuài bǎi bù shěng,wéi niàn qǐ jū táng shàng wēng。
长安秋老逼重九,青女艳发篱边丛。zhǎng ān qiū lǎo bī zhòng jiǔ,qīng nǚ yàn fā lí biān cóng。
两涯水落木叶脱,张帆对饮秋玲珑。liǎng yá shuǐ luò mù yè tuō,zhāng fān duì yǐn qiū líng lóng。
京江去家十舍近,寸心直寄冥冥鸿。jīng jiāng qù jiā shí shě jìn,cùn xīn zhí jì míng míng hóng。
行缠布袜且姑去,肯变十丈东华红。xíng chán bù wà qiě gū qù,kěn biàn shí zhàng dōng huá hóng。
丈夫立身有本末,不在出处分穷通。zhàng fū lì shēn yǒu běn mò,bù zài chū chù fēn qióng tōng。
掇拾科第点郎署,盛年得此亦已丰。duō shí kē dì diǎn láng shǔ,shèng nián dé cǐ yì yǐ fēng。
衔恩讵无驽马恋,反哺要是童乌工。xián ēn jù wú nú mǎ liàn,fǎn bǔ yào shì tóng wū gōng。
喜闻耋老逾八十,健强我汝家翁同。xǐ wén dié lǎo yú bā shí,jiàn qiáng wǒ rǔ jiā wēng tóng。
吊来家世出忠孝,岂有宦达方英雄。diào lái jiā shì chū zhōng xiào,qǐ yǒu huàn dá fāng yīng xióng。
捧檄依然毛义屈,著书奚碍虞卿穷。pěng xí yī rán máo yì qū,zhù shū xī ài yú qīng qióng。
君家旧业东海曲,流匙香稻烹园菘。jūn jiā jiù yè dōng hǎi qū,liú shi xiāng dào pēng yuán sōng。
官衣恰作莱子服,孺慕未轮江夏童。guān yī qià zuò lái zi fú,rú mù wèi lún jiāng xià tóng。
仙舟幸得附李郭,急装请假情匆匆。xiān zhōu xìng dé fù lǐ guō,jí zhuāng qǐng jiǎ qíng cōng cōng。
一官转令鸡黍缺,四载始果南归篷。yī guān zhuǎn lìng jī shǔ quē,sì zài shǐ guǒ nán guī péng。
大痴落墨迥天际,佳诗宠饯叨群公。dà chī luò mò jiǒng tiān jì,jiā shī chǒng jiàn dāo qún gōng。
金焦瞥眼请休矣,目极霜后南湖枫。jīn jiāo piē yǎn qǐng xiū yǐ,mù jí shuāng hòu nán hú fēng。
长江之水空复空,津吏打鼓声隆隆。zhǎng jiāng zhī shuǐ kōng fù kōng,jīn lì dǎ gǔ shēng lóng lóng。
剪江一笑趋庭亟,与子破浪乘长风。jiǎn jiāng yī xiào qū tíng jí,yǔ zi pò làng chéng zhǎng fēng。

马嶰谷半查兄弟招同程风沂午桥闵玉井陈竹町金棕亭集行庵同题东坡海外石刻像用集中赠写真何充秀才韵

王又曾

春梦无痕随露电,精城裂石同强箭。chūn mèng wú hén suí lù diàn,jīng chéng liè shí tóng qiáng jiàn。
谪来东海殊萧然,冷若饥鹤投空山。zhé lái dōng hǎi shū xiāo rán,lěng ruò jī hè tóu kōng shān。
邦人刻像纪公德,缅想风流元祐间。bāng rén kè xiàng jì gōng dé,miǎn xiǎng fēng liú yuán yòu jiān。
饱饭和诗妙齐物,雪泥指爪何形迹。bǎo fàn hé shī miào qí wù,xuě ní zhǐ zhǎo hé xíng jì。
秀才写貌太清寒,此老胸中仍大适。xiù cái xiě mào tài qīng hán,cǐ lǎo xiōng zhōng réng dà shì。
苍茫独立冰雪容,归心片月峨嵋中。cāng máng dú lì bīng xuě róng,guī xīn piàn yuè é méi zhōng。
瓣香径下涪翁拜,笠屐无烦更画公。bàn xiāng jìng xià fú wēng bài,lì jī wú fán gèng huà gōng。

琴鹤楼

王又曾

湖上青山太不情,年年冷笑行人行。hú shàng qīng shān tài bù qíng,nián nián lěng xiào xíng rén xíng。
寺门老柳争舒眼,看尽别离浑不管。sì mén lǎo liǔ zhēng shū yǎn,kàn jǐn bié lí hún bù guǎn。
琴鹤楼,何不移去荒溪之侧穷严幽,我不复见何怨尤。qín hè lóu,hé bù yí qù huāng xī zhī cè qióng yán yōu,wǒ bù fù jiàn hé yuàn yóu。
乃当湖山花木最佳处,葡萄深杯酾红油。nǎi dāng hú shān huā mù zuì jiā chù,pú táo shēn bēi shāi hóng yóu。
一时朋友自胶漆,万古弟兄曾劝酬。yī shí péng yǒu zì jiāo qī,wàn gǔ dì xiōng céng quàn chóu。
黄垆黄垆非少壮,不须邻笛增恓怆。huáng lú huáng lú fēi shǎo zhuàng,bù xū lín dí zēng xī chuàng。
成佛生天本是虚,求官作达夫成妄。chéng fú shēng tiān běn shì xū,qiú guān zuò dá fū chéng wàng。
西冷依旧好风烟,回首经今十年。xī lěng yī jiù hǎo fēng yān,huí shǒu jīng jīn shí nián。
吟魂醉魄难呼取,独立西江三板船。yín hún zuì pò nán hū qǔ,dú lì xī jiāng sān bǎn chuán。

将归嘉禾留别宝意

王又曾

英琼绣段叠还重,一月中江忽旧蹝。yīng qióng xiù duàn dié hái zhòng,yī yuè zhōng jiāng hū jiù xǐ。
霜露空山须暂去,云龙万里会相从。shuāng lù kōng shān xū zàn qù,yún lóng wàn lǐ huì xiāng cóng。
论心合似乳投水,炼句精于金在镕。lùn xīn hé shì rǔ tóu shuǐ,liàn jù jīng yú jīn zài róng。
谁识燉煌杜法顺,华严字字畅禅宗。shuí shí dùn huáng dù fǎ shùn,huá yán zì zì chàng chán zōng。

经天姥寺

王又曾

天姥峰阴天姥寺,竹房涧户窈然通。tiān lǎo fēng yīn tiān lǎo sì,zhú fáng jiàn hù yǎo rán tōng。
老僧敲磬雨声外,危坐诵经云气中。lǎo sēng qiāo qìng yǔ shēng wài,wēi zuò sòng jīng yún qì zhōng。
禅榻茶烟成夙世,天鸡海日又春风。chán tà chá yān chéng sù shì,tiān jī hǎi rì yòu chūn fēng。
回头却意十年梦,曾无影梦与山东李白同。huí tóu què yì shí nián mèng,céng wú yǐng mèng yǔ shān dōng lǐ bái tóng。

雨中集竹所赋春阴得烟字

王又曾

雨丝漠漠散如烟,竹外轩窗绿可怜。yǔ sī mò mò sàn rú yān,zhú wài xuān chuāng lǜ kě lián。
花尽帘垂看燕乳,桑浓村暗想朁眠。huā jǐn lián chuí kàn yàn rǔ,sāng nóng cūn àn xiǎng cǎn mián。
闲居镇自消香篆,近局犹能判酒钱。xián jū zhèn zì xiāo xiāng zhuàn,jìn jú yóu néng pàn jiǔ qián。
莫道春随人老去,春归还复有明年。mò dào chūn suí rén lǎo qù,chūn guī hái fù yǒu míng nián。

题元遗山诗集后其一

王又曾

庾信头颅雪满围,伤时伤事足歔欷。yǔ xìn tóu lú xuě mǎn wéi,shāng shí shāng shì zú xū xī。
干戈扫荡才子,禾黍丛残窜布衣。gàn gē sǎo dàng cái zi,hé shǔ cóng cán cuàn bù yī。
灯灺歌阑麈劫换,天荒地老梦华非。dēng xiè gē lán zhǔ jié huàn,tiān huāng dì lǎo mèng huá fēi。
可怜醉杀长安酒,不抵思乡一涕挥。kě lián zuì shā zhǎng ān jiǔ,bù dǐ sī xiāng yī tì huī。
2812