古诗词

王之春

和雪琴宫保师海南军次秋兴二十四首韵

王之春

闻道台澎屡调兵,同仇将士励精诚。wén dào tái pēng lǚ diào bīng,tóng chóu jiāng shì lì jīng chéng。
军家敢说鸿毛重,敌气应看鹿耳清。jūn jiā gǎn shuō hóng máo zhòng,dí qì yīng kàn lù ěr qīng。
谁料金牌成破釜,难凭铁舰作坚城。shuí liào jīn pái chéng pò fǔ,nán píng tiě jiàn zuò jiān chéng。
诸公衮衮求援急,义愤如潮夜不平。zhū gōng gǔn gǔn qiú yuán jí,yì fèn rú cháo yè bù píng。

和雪琴宫保师海南军次秋兴二十四首韵

王之春

扁舟已到急流滩,战马登场忍卸鞍。biǎn zhōu yǐ dào jí liú tān,zhàn mǎ dēng chǎng rěn xiè ān。
艰钜在肩关大局,寻常袖手肯旁观。jiān jù zài jiān guān dà jú,xún cháng xiù shǒu kěn páng guān。
岳家军令同秋肃,杜老诗心入夜寒。yuè jiā jūn lìng tóng qiū sù,dù lǎo shī xīn rù yè hán。
台北孤城悬海外,相怜同病到更阑。tái běi gū chéng xuán hǎi wài,xiāng lián tóng bìng dào gèng lán。

和雪琴宫保师海南军次秋兴二十四首韵

王之春

瘴乡催老旧容颜,痛切征人涉险艰。zhàng xiāng cuī lǎo jiù róng yán,tòng qiè zhēng rén shè xiǎn jiān。
汉将烟凌原有阁,秦时月在好当关。hàn jiāng yān líng yuán yǒu gé,qín shí yuè zài hǎo dāng guān。
齐看节向蕃封仗,冀得师随凯奏班。qí kàn jié xiàng fān fēng zhàng,jì dé shī suí kǎi zòu bān。
公尚忧勤群努力,宝山曾入不空还。gōng shàng yōu qín qún nǔ lì,bǎo shān céng rù bù kōng hái。

和雪琴宫保师海南军次秋兴二十四首韵

王之春

生熟群黎计万千,暗中滋蔓苦年年。shēng shú qún lí jì wàn qiān,àn zhōng zī màn kǔ nián nián。
黄茅白草人间瘴,密箐深林海外天。huáng máo bái cǎo rén jiān zhàng,mì qìng shēn lín hǎi wài tiān。
五指山迷容窟兔,一林叶落听鸣蝉。wǔ zhǐ shān mí róng kū tù,yī lín yè luò tīng míng chán。
道开十字成虚语,安得长鞭策锦鞯。dào kāi shí zì chéng xū yǔ,ān dé zhǎng biān cè jǐn jiān。