古诗词

王芳舆

菩萨蛮·八月十六夜月

王芳舆

嫦娥岂是无情种。cháng é qǐ shì wú qíng zhǒng。
昨宵偶被云遮拥。zuó xiāo ǒu bèi yún zhē yōng。
今夜好晴天。jīn yè hǎo qíng tiān。
蟾光端正圆。chán guāng duān zhèng yuán。
欣然重庆赏。xīn rán zhòng qìng shǎng。
人月同盈望。rén yuè tóng yíng wàng。
多少个中情。duō shǎo gè zhōng qíng。
三更坐到明。sān gèng zuò dào míng。

临江仙·月下看绣毬

王芳舆

不分蔫红茜紫色,金波偏照香浮。bù fēn niān hóng qiàn zǐ sè,jīn bō piān zhào xiāng fú。
天工巧琢在枝头。tiān gōng qiǎo zuó zài zhī tóu。
拥来江上月,抛去素蛾毬。yōng lái jiāng shàng yuè,pāo qù sù é qiú。
最是黄昏人静后,霓裳一曲清幽。zuì shì huáng hūn rén jìng hòu,ní shang yī qū qīng yōu。
莫题团扇恐悲秋。mò tí tuán shàn kǒng bēi qiū。
梨花空怨冷,柳絮总飘愁。lí huā kōng yuàn lěng,liǔ xù zǒng piāo chóu。