古诗词

方文

客有教予谨言者,口占谢之

方文

野老生来不媚人,况逢世变益嶙峋。yě lǎo shēng lái bù mèi rén,kuàng féng shì biàn yì lín xún。
诗中愤懑妻常戒,酒后颠狂客每嗔。shī zhōng fèn mèn qī cháng jiè,jiǔ hòu diān kuáng kè měi chēn。
自分余年随运尽,却无奇祸赖家贫。zì fēn yú nián suí yùn jǐn,què wú qí huò lài jiā pín。
从今卜筑深山里,朝夕渔樵一任真。cóng jīn bo zhù shēn shān lǐ,cháo xī yú qiáo yī rèn zhēn。

送朱子葆归嘉兴

方文

孤飞越鸟恋南枝,白草黄花客去迟。gū fēi yuè niǎo liàn nán zhī,bái cǎo huáng huā kè qù chí。
小阁共眠秋雨夜,危樯独挂晓霜时。xiǎo gé gòng mián qiū yǔ yè,wēi qiáng dú guà xiǎo shuāng shí。
狂歌一曲愁先结,痛饮千钟醉莫辞。kuáng gē yī qū chóu xiān jié,tòng yǐn qiān zhōng zuì mò cí。
门外江风复江水,解维何处寄相思。mén wài jiāng fēng fù jiāng shuǐ,jiě wéi hé chù jì xiāng sī。

喜槁木师至

方文

闻君春到石头城,将妾和儿赠友生。wén jūn chūn dào shí tóu chéng,jiāng qiè hé ér zèng yǒu shēng。
此事太奇终有悔,天恩难断可无情。cǐ shì tài qí zhōng yǒu huǐ,tiān ēn nán duàn kě wú qíng。
既归白业家何定,欲返黄州路未平。jì guī bái yè jiā hé dìng,yù fǎn huáng zhōu lù wèi píng。
江上故人多古义,东郊应与结茅成。jiāng shàng gù rén duō gǔ yì,dōng jiāo yīng yǔ jié máo chéng。

上云居山

方文

云居去地三千丈,缥缈真为云所居。yún jū qù dì sān qiān zhàng,piāo miǎo zhēn wèi yún suǒ jū。
却讶峰头多畎浍,宛然天半一村墟。què yà fēng tóu duō quǎn huì,wǎn rán tiān bàn yī cūn xū。
栴檀况有神宗笔,贝叶曾分御府书。zhān tán kuàng yǒu shén zōng bǐ,bèi yè céng fēn yù fǔ shū。
僧老不知陵谷变,向人犹说旧皇舆。sēng lǎo bù zhī líng gǔ biàn,xiàng rén yóu shuō jiù huáng yú。

寒食日饮酒家

方文

江东又是禁烟节,郭北无非上冢人。jiāng dōng yòu shì jìn yān jié,guō běi wú fēi shàng zhǒng rén。
久客未归缘世难,旧交相见独情亲。jiǔ kè wèi guī yuán shì nán,jiù jiāo xiāng jiàn dú qíng qīn。
水边亭榭多春酒,花下衣冠剩逸民。shuǐ biān tíng xiè duō chūn jiǔ,huā xià yī guān shèng yì mín。
不分青青垂柳色,欺吾斑鬓渐如银。bù fēn qīng qīng chuí liǔ sè,qī wú bān bìn jiàn rú yín。

六月

方文

六月重衾更着绵,阴寒浑似暮秋天。liù yuè zhòng qīn gèng zhe mián,yīn hán hún shì mù qiū tiān。
我生半百何曾见?wǒ shēng bàn bǎi hé céng jiàn?
记是康熙丙午年。jì shì kāng xī bǐng wǔ nián。

含鄱岭至太乙峰

方文

侵晨独出含鄱口,千里鄱湖一岭函。qīn chén dú chū hán pó kǒu,qiān lǐ pó hú yī lǐng hán。
但使短藤穷碧献,何妨细雨湿青衫。dàn shǐ duǎn téng qióng bì xiàn,hé fáng xì yǔ shī qīng shān。
林中黯淡高低树,雾里微茫上下帆。lín zhōng àn dàn gāo dī shù,wù lǐ wēi máng shàng xià fān。
不是探奇索隐者,谁能踏雪履岩。bù shì tàn qí suǒ yǐn zhě,shuí néng tà xuě lǚ yán。

单质生见访僧舍并惠三忠集答此

方文

高树引秋蝉,空梁逝春燕。gāo shù yǐn qiū chán,kōng liáng shì chūn yàn。
昨宵微雨集,重阴满僧院。zuó xiāo wēi yǔ jí,zhòng yīn mǎn sēng yuàn。
之子一来过,羁人共谈宴。zhī zi yī lái guò,jī rén gòng tán yàn。
秀采本沦漪,腴词复菁茜。xiù cǎi běn lún yī,yú cí fù jīng qiàn。
内秉金石姿,匪直情婉娈。nèi bǐng jīn shí zī,fěi zhí qíng wǎn luán。
稽古式芳躅,怀忠耿遐眷。jī gǔ shì fāng zhú,huái zhōng gěng xiá juàn。
下上汉宋书,独怆武侯传。xià shàng hàn sòng shū,dú chuàng wǔ hóu chuán。
烦冤痛鹏举,轗轲钦履善。fán yuān tòng péng jǔ,kǎn kē qīn lǚ shàn。
流览未及终,风徽宛可见。liú lǎn wèi jí zhōng,fēng huī wǎn kě jiàn。
汩余有同心,参差泪如霰。gǔ yú yǒu tóng xīn,cān chà lèi rú xiàn。

癸卯三月十九日润州客舍同潘江如小饮述怀四十韵

方文

与君定交初,乃在乙酉春。yǔ jūn dìng jiāo chū,nǎi zài yǐ yǒu chūn。
是时杨贵竹,开府京江滨。shì shí yáng guì zhú,kāi fǔ jīng jiāng bīn。
其性颇好客,客来多俊民。qí xìng pǒ hǎo kè,kè lái duō jùn mín。
史邢暨万宋,才华更清新。shǐ xíng jì wàn sòng,cái huá gèng qīng xīn。
日夕造君庐,披豁任天真。rì xī zào jūn lú,pī huō rèn tiān zhēn。
君尤笃爱我,相对但含颦。jūn yóu dǔ ài wǒ,xiāng duì dàn hán pín。
私忧南国乱,汲汲谋隐沦。sī yōu nán guó luàn,jí jí móu yǐn lún。
遥指莺脰湖,水乡风俗淳。yáo zhǐ yīng dòu hú,shuǐ xiāng fēng sú chún。
从无兵燹患,乐彼渔樵人。cóng wú bīng xiǎn huàn,lè bǐ yú qiáo rén。
三月十九日,先皇之忌辰。sān yuè shí jiǔ rì,xiān huáng zhī jì chén。
同登北顾山,仰首号苍旻。tóng dēng běi gù shān,yǎng shǒu hào cāng mín。
野老或见怜,朝士反见嗔。yě lǎo huò jiàn lián,cháo shì fǎn jiàn chēn。
俄而江北岸,鼓角声振振。é ér jiāng běi àn,gǔ jiǎo shēng zhèn zhèn。
君先挈妻子,湖村依所亲。jūn xiān qiè qī zi,hú cūn yī suǒ qīn。
我亦携小妇,追随为比邻。wǒ yì xié xiǎo fù,zhuī suí wèi bǐ lín。
此地既幽僻,可以长垂纶。cǐ dì jì yōu pì,kě yǐ zhǎng chuí lún。
君复有远图,舍我游越闽。jūn fù yǒu yuǎn tú,shě wǒ yóu yuè mǐn。
三岁始归来,道路罹百屯。sān suì shǐ guī lái,dào lù lí bǎi tún。
我适无所为,卖卜润城闉。wǒ shì wú suǒ wèi,mài bo rùn chéng yīn。
一见喜欲狂,茅屋共宵晨。yī jiàn xǐ yù kuáng,máo wū gòng xiāo chén。
曾将卖卜钱,买酒醉千巡。céng jiāng mài bo qián,mǎi jiǔ zuì qiān xún。
无何江上别,东西各风尘。wú hé jiāng shàng bié,dōng xī gè fēng chén。
弹指十二年,迥若吴与秦。dàn zhǐ shí èr nián,jiǒng ruò wú yǔ qín。
己亥黄河边,邂逅疑有神。jǐ hài huáng hé biān,xiè hòu yí yǒu shén。
因过范生宅,连床话经旬。yīn guò fàn shēng zhái,lián chuáng huà jīng xún。
赠答非一篇,相期保松筠。zèng dá fēi yī piān,xiāng qī bǎo sōng yún。
别后又五载,闻君家益贫。bié hòu yòu wǔ zài,wén jūn jiā yì pín。
田园被侵夺,赋税犹在身。tián yuán bèi qīn duó,fù shuì yóu zài shēn。
寄居荒山中,妻子行负薪。jì jū huāng shān zhōng,qī zi xíng fù xīn。
癸卯春三月,京江重问津。guǐ mǎo chūn sān yuè,jīng jiāng zhòng wèn jīn。
维舟即相访,奇穷果无伦。wéi zhōu jí xiāng fǎng,qí qióng guǒ wú lún。
颠毛种种白,颜面黑且皴。diān máo zhǒng zhǒng bái,yán miàn hēi qiě cūn。
破帽与敝衣,何减百结鹑。pò mào yǔ bì yī,hé jiǎn bǎi jié chún。
况当十九日,言之鼻酸辛。kuàng dāng shí jiǔ rì,yán zhī bí suān xīn。
仍往北顾山,乱石迷荆榛。réng wǎng běi gù shān,luàn shí mí jīng zhēn。
旅人不敢上,一恸何繇申。lǚ rén bù gǎn shàng,yī tòng hé yáo shēn。
是夕返我寓,呼童采江蘋。shì xī fǎn wǒ yù,hū tóng cǎi jiāng píng。
取酒酹灯前,心曲难具陈。qǔ jiǔ lèi dēng qián,xīn qū nán jù chén。
回思廿年事,惘如梦中因。huí sī niàn nián shì,wǎng rú mèng zhōng yīn。
夜半作此诗,龙钟泪沾巾。yè bàn zuò cǐ shī,lóng zhōng lèi zhān jīn。

韩侯儿

方文

韩侯之族世所悲,韩侯有儿人莫知。hán hóu zhī zú shì suǒ bēi,hán hóu yǒu ér rén mò zhī。
我今痛饮淮阴市,请为君歌《韩侯儿》。wǒ jīn tòng yǐn huái yīn shì,qǐng wèi jūn gē hán hóu ér。
侯昔钟室衔冤日,小儿三岁谁能匿。hóu xī zhōng shì xián yuān rì,xiǎo ér sān suì shuí néng nì。
有客毅然窃负逃,密以情探萧相国。yǒu kè yì rán qiè fù táo,mì yǐ qíng tàn xiāo xiāng guó。
相国闻之惊且忧,为言关陇不可留。xiāng guó wén zhī jīng qiě yōu,wèi yán guān lǒng bù kě liú。
作书授客使入海,南粤赵佗堪与谋。zuò shū shòu kè shǐ rù hǎi,nán yuè zhào tuó kān yǔ móu。
赵佗夙与萧韩善,养儿成人延一线。zhào tuó sù yǔ xiāo hán shàn,yǎng ér chéng rén yán yī xiàn。
去韩之半改姓韦,子孙渐繁满乡县。qù hán zhī bàn gǎi xìng wéi,zi sūn jiàn fán mǎn xiāng xiàn。
因之世世为土官,魏晋以后休隐瞒。yīn zhī shì shì wèi tǔ guān,wèi jìn yǐ hòu xiū yǐn mán。
萧相前书赵王册,刻诸金石永不刊。xiāo xiāng qián shū zhào wáng cè,kè zhū jīn shí yǒng bù kān。
韩襄毅公曾有说,乍闻此事叹奇绝。hán xiāng yì gōng céng yǒu shuō,zhà wén cǐ shì tàn qí jué。
其客姓名虽不传,自与程婴比风烈。qí kè xìng míng suī bù chuán,zì yǔ chéng yīng bǐ fēng liè。
钓台之下淮水奔,我来泊舟先怆魂。diào tái zhī xià huái shuǐ bēn,wǒ lái pō zhōu xiān chuàng hún。
千古英雄有本色,死生贵贱何足论。qiān gǔ yīng xióng yǒu běn sè,sǐ shēng guì jiàn hé zú lùn。
要知吕亡汉亦灭,韩侯血食至今存。yào zhī lǚ wáng hàn yì miè,hán hóu xuè shí zhì jīn cún。

赠汤岩夫

方文

今人读书不识字,下笔淆讹十三四。jīn rén dú shū bù shí zì,xià bǐ xiáo é shí sān sì。
许徐训诂自分明,争奈人都不省视。xǔ xú xùn gǔ zì fēn míng,zhēng nài rén dōu bù shěng shì。
昔者吾友戴敬夫,磨砻字学天下无。xī zhě wú yǒu dài jìng fū,mó lóng zì xué tiān xià wú。
予少窃闻其绪论,虽知梗概心犹粗。yǔ shǎo qiè wén qí xù lùn,suī zhī gěng gài xīn yóu cū。
中年奉教萧尺木,尺木篆隶精且熟。zhōng nián fèng jiào xiāo chǐ mù,chǐ mù zhuàn lì jīng qiě shú。
每与予言辄终夜,字学稍知其节目。měi yǔ yǔ yán zhé zhōng yè,zì xué shāo zhī qí jié mù。
平生结交多俊民,此道茫昧恒失真。píng shēng jié jiāo duō jùn mín,cǐ dào máng mèi héng shī zhēn。
何期晚遇汤元翼,奄有二子成三人。hé qī wǎn yù tāng yuán yì,yǎn yǒu èr zi chéng sān rén。
犹记鲁江同作客,颇领微言恨匆迫。yóu jì lǔ jiāng tóng zuò kè,pǒ lǐng wēi yán hèn cōng pò。
别来十载梦魂劳,老去重逢须鬓白。bié lái shí zài mèng hún láo,lǎo qù zhòng féng xū bìn bái。
闲时缓步过吾庐,相对惟应话六书。xián shí huǎn bù guò wú lú,xiāng duì wéi yīng huà liù shū。
秦汉晋唐体多变,那能贯穿为发摅。qín hàn jìn táng tǐ duō biàn,nà néng guàn chuān wèi fā shū。
当时戴萧所未悉,今日询君得其实。dāng shí dài xiāo suǒ wèi xī,jīn rì xún jūn dé qí shí。
我亦著书曰蒙求,乞君釐正方成帙。wǒ yì zhù shū yuē méng qiú,qǐ jūn lí zhèng fāng chéng zhì。

桃花潭短歌

方文

桃花潭中春水深,桃花潭上春云阴。táo huā tán zhōng chūn shuǐ shēn,táo huā tán shàng chūn yún yīn。
云阴不见古人面,水深曾照古人心。yún yīn bù jiàn gǔ rén miàn,shuǐ shēn céng zhào gǔ rén xīn。
如何李白汪伦后,云水荒凉直至今。rú hé lǐ bái wāng lún hòu,yún shuǐ huāng liáng zhí zhì jīn。

夜坐

方文

残暑不成眠,一夜长数起。cán shǔ bù chéng mián,yī yè zhǎng shù qǐ。
山深月色高,坐看松阴徙。shān shēn yuè sè gāo,zuò kàn sōng yīn xǐ。
3312