古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王竹修
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
春夜谈虎
清
:
王竹修
刻烛嫌宵短,何堪说兽王。
kè zhú xián xiāo duǎn,hé kān shuō shòu wáng。
蒙皮威可假,履尾势难当。
méng pí wēi kě jiǎ,lǚ wěi shì nán dāng。
居市难为伍,伤人孰作伥。
jū shì nán wèi wǔ,shāng rén shú zuò chāng。
一言方出口,四座尽惊惶。
yī yán fāng chū kǒu,sì zuò jǐn jīng huáng。
AI赏析
乘龙
清
:
王竹修
矫矫凌云客,居然射雀奇。
jiǎo jiǎo líng yún kè,jū rán shè què qí。
空中金甲现,楼上玉箫吹。
kōng zhōng jīn jiǎ xiàn,lóu shàng yù xiāo chuī。
碧鹤临轩日,青蛟破壁时。
bì hè lín xuān rì,qīng jiāo pò bì shí。
风流元叔女,佳婿耀门楣。
fēng liú yuán shū nǚ,jiā xù yào mén méi。
AI赏析
乘龙
清
:
王竹修
喜作桓家婿,登龙信不虚。
xǐ zuò huán jiā xù,dēng lóng xìn bù xū。
云间双耀甲,门外七香车。
yún jiān shuāng yào jiǎ,mén wài qī xiāng chē。
缘拟同心结,情联比目鱼。
yuán nǐ tóng xīn jié,qíng lián bǐ mù yú。
闻雷应变化,跨凤上清虚。
wén léi yīng biàn huà,kuà fèng shàng qīng xū。
AI赏析
种菜
清
:
王竹修
轩冕长辞甘灌园,菜根有味胜鸡豚。
xuān miǎn zhǎng cí gān guàn yuán,cài gēn yǒu wèi shèng jī tún。
香蔬培植春三月,蔓草芟夷日几番。
xiāng shū péi zhí chūn sān yuè,màn cǎo shān yí rì jǐ fān。
夫自挥锄妻抱瓮,荽曾留子芥生孙。
fū zì huī chú qī bào wèng,suī céng liú zi jiè shēng sūn。
待时昭烈曾韬晦,手辟烟畦日闭门。
dài shí zhāo liè céng tāo huì,shǒu pì yān qí rì bì mén。
AI赏析
暮春游宝觉寺
清
:
王竹修
裙屐联翩屯北行,春风骀荡拂吟旌。
qún jī lián piān tún běi xíng,chūn fēng dài dàng fú yín jīng。
看来时事佛无语,悟到禅机石有情。
kàn lái shí shì fú wú yǔ,wù dào chán jī shí yǒu qíng。
洗耳听经愁自解,敲诗品茗句偏清。
xǐ ěr tīng jīng chóu zì jiě,qiāo shī pǐn míng jù piān qīng。
愿依净土消尘障,莫管人间鹬蚌争。
yuàn yī jìng tǔ xiāo chén zhàng,mò guǎn rén jiān yù bàng zhēng。
AI赏析
暮春游宝觉寺
清
:
王竹修
谷雨才过风日晴,闲从宝刹会鸥盟。
gǔ yǔ cái guò fēng rì qíng,xián cóng bǎo shā huì ōu méng。
塔高殿敞禅机伏,鸟语花香逸兴生。
tǎ gāo diàn chǎng chán jī fú,niǎo yǔ huā xiāng yì xīng shēng。
山色苍苍藏月色,吟声朗朗和钟声。
shān sè cāng cāng cáng yuè sè,yín shēng lǎng lǎng hé zhōng shēng。
劳人到此尘心净,恨不皈依断俗情。
láo rén dào cǐ chén xīn jìng,hèn bù guī yī duàn sú qíng。
AI赏析
年终书怀
清
:
王竹修
腊鼓鼕鼕岁又阑,几回仰屋发长叹。
là gǔ dōng dōng suì yòu lán,jǐ huí yǎng wū fā zhǎng tàn。
诗多潦草词尤涩,笔不生花砚亦乾。
shī duō lǎo cǎo cí yóu sè,bǐ bù shēng huā yàn yì qián。
昔日只知贫病苦,此时真觉笑啼难。
xī rì zhǐ zhī pín bìng kǔ,cǐ shí zhēn jué xiào tí nán。
欧风遍地儒书废,不见当年苜蓿盘。
ōu fēng biàn dì rú shū fèi,bù jiàn dāng nián mù xu pán。
AI赏析
岁首感赋
清
:
王竹修
空过七十五番春,终老东墩作散人。
kōng guò qī shí wǔ fān chūn,zhōng lǎo dōng dūn zuò sàn rén。
杜甫诗因怀友富,扬雄家为买书贫。
dù fǔ shī yīn huái yǒu fù,yáng xióng jiā wèi mǎi shū pín。
出门自笑衣冠古,酬世惭无头脑新。
chū mén zì xiào yī guān gǔ,chóu shì cán wú tóu nǎo xīn。
假我馀年当养晦,烟霞啸傲葛天民。
jiǎ wǒ yú nián dāng yǎng huì,yān xiá xiào ào gé tiān mín。
AI赏析
落叶
清
:
王竹修
桂旗曾映画堂东,一夕飞琼下阆风。
guì qí céng yìng huà táng dōng,yī xī fēi qióng xià láng fēng。
青女无言雕夏绿,丹枫有意炫春红。
qīng nǚ wú yán diāo xià lǜ,dān fēng yǒu yì xuàn chūn hóng。
疏林已露栖枝鸟,遗蜕时藏作茧虫。
shū lín yǐ lù qī zhī niǎo,yí tuì shí cáng zuò jiǎn chóng。
莫向人间怨摇落,天涯何处不泥中。
mò xiàng rén jiān yuàn yáo luò,tiān yá hé chù bù ní zhōng。
AI赏析
寄生草
清
:
王竹修
未能独立感萧条,左右扶持赖梓乔。
wèi néng dú lì gǎn xiāo tiáo,zuǒ yòu fú chí lài zǐ qiáo。
惠露有天身渐长,托根无地恨难消。
huì lù yǒu tiān shēn jiàn zhǎng,tuō gēn wú dì hèn nán xiāo。
茑萝犹幸依松茂,葛藟终惭附木凋。
niǎo luó yóu xìng yī sōng mào,gé lěi zhōng cán fù mù diāo。
千古英雄多落拓,几同蓬梗与萍飘。
qiān gǔ yīng xióng duō luò tuò,jǐ tóng péng gěng yǔ píng piāo。
AI赏析
寄生草
清
:
王竹修
一生依附长根苗,不过繁华几暮朝。
yī shēng yī fù zhǎng gēn miáo,bù guò fán huá jǐ mù cháo。
几见茑萝能久茂,未闻葛藟不曾凋。
jǐ jiàn niǎo luó néng jiǔ mào,wèi wén gé lěi bù céng diāo。
何尝得地休滋蔓,纵使萌芽亦幸徼。
hé cháng dé dì xiū zī màn,zòng shǐ méng yá yì xìng jiǎo。
权贵阿谀成底事,苟延残喘总无聊。
quán guì ā yú chéng dǐ shì,gǒu yán cán chuǎn zǒng wú liáo。
AI赏析
吴三桂借兵
清
:
王竹修
此行勉效秦庭哭,岌岌孤城待救兵。
cǐ xíng miǎn xiào qín tíng kū,jí jí gū chéng dài jiù bīng。
策马出关终辱命,引狼入室太伤情。
cè mǎ chū guān zhōng rǔ mìng,yǐn láng rù shì tài shāng qíng。
愿期闯贼罹天网,讵料清军夺帝京。
yuàn qī chuǎng zéi lí tiān wǎng,jù liào qīng jūn duó dì jīng。
国破君亡谁可诉,恨无一剑送残生。
guó pò jūn wáng shuí kě sù,hèn wú yī jiàn sòng cán shēng。
AI赏析
美人风筝
清
:
王竹修
仿佛倾城体态妍,好风送汝上青天。
fǎng fú qīng chéng tǐ tài yán,hǎo fēng sòng rǔ shàng qīng tiān。
一绳摇曳疑裙带,六律均调似管弦。
yī shéng yáo yè yí qún dài,liù lǜ jūn diào shì guǎn xián。
飞燕身轻宜驾雾,小蛮腰细可凌烟。
fēi yàn shēn qīng yí jià wù,xiǎo mán yāo xì kě líng yān。
愿教箕伯扶持定,休使娇娥坠九渊。
yuàn jiào jī bó fú chí dìng,xiū shǐ jiāo é zhuì jiǔ yuān。
AI赏析
新娘茶
清
:
王竹修
观音奇种白冰糖,待闹新房作水浆。
guān yīn qí zhǒng bái bīng táng,dài nào xīn fáng zuò shuǐ jiāng。
方欲举盘还带涩,未曾到口已闻香。
fāng yù jǔ pán hái dài sè,wèi céng dào kǒu yǐ wén xiāng。
一瓯宁解相如渴,半夜偏倾阮子囊。
yī ōu níng jiě xiāng rú kě,bàn yè piān qīng ruǎn zi náng。
我是有名穷措大,无钱压盏愧难当。
wǒ shì yǒu míng qióng cuò dà,wú qián yā zhǎn kuì nán dāng。
AI赏析
走马灯
清
:
王竹修
几疑游戏选超乘,联辔终宵绕一灯。
jǐ yí yóu xì xuǎn chāo chéng,lián pèi zhōng xiāo rào yī dēng。
金甲影随莲炬转,玉骢形逐火轮腾。
jīn jiǎ yǐng suí lián jù zhuǎn,yù cōng xíng zhú huǒ lún téng。
陈仓暗度嗤韩信,绝域长征忆李陵。
chén cāng àn dù chī hán xìn,jué yù zhǎng zhēng yì lǐ líng。
多少坠鞭公子辈,也应到此感难胜。
duō shǎo zhuì biān gōng zi bèi,yě yīng dào cǐ gǎn nán shèng。
AI赏析
除夕
清
:
王竹修
风卷秦灰入艺林,谁知爨下有奇音。
fēng juǎn qín huī rù yì lín,shuí zhī cuàn xià yǒu qí yīn。
步兵少窘频挥泪,长吉多才亦呕心。
bù bīng shǎo jiǒng pín huī lèi,zhǎng jí duō cái yì ǒu xīn。
炽炭围炉谋共醉,挑灯击钵发狂吟。
chì tàn wéi lú móu gòng zuì,tiāo dēng jī bō fā kuáng yín。
何须避债登台去,且把玉壶细细斟。
hé xū bì zhài dēng tái qù,qiě bǎ yù hú xì xì zhēn。
AI赏析
走马灯
清
:
王竹修
篝灯纸马玉堂前,竟把章台故事传。
gōu dēng zhǐ mǎ yù táng qián,jìng bǎ zhāng tái gù shì chuán。
鞭影迷离环一炬,轮蹄瞬息跃千旋。
biān yǐng mí lí huán yī jù,lún tí shùn xī yuè qiān xuán。
焰张博望成灰烬,骑践咸阳不瓦全。
yàn zhāng bó wàng chéng huī jìn,qí jiàn xián yáng bù wǎ quán。
无限风光随处转,更从后苑看秋千。
wú xiàn fēng guāng suí chù zhuǎn,gèng cóng hòu yuàn kàn qiū qiān。
AI赏析
中秋夜台中公园雅集
清
:
王竹修
共赏秋光趁月明,敲诗斗酒夜三更。
gòng shǎng qiū guāng chèn yuè míng,qiāo shī dòu jiǔ yè sān gèng。
疏狂莫管姮娥笑,我是穷途阮步兵。
shū kuáng mò guǎn héng é xiào,wǒ shì qióng tú ruǎn bù bīng。
AI赏析
炸弹
清
:
王竹修
世界而今唱大同,鱼雷鸟铳总无功。
shì jiè ér jīn chàng dà tóng,yú léi niǎo chòng zǒng wú gōng。
轰天炸炮休轻发,惟有攻心是至公。
hōng tiān zhà pào xiū qīng fā,wéi yǒu gōng xīn shì zhì gōng。
AI赏析
落叶
清
:
王竹修
万木凋伤百感生,寒山露骨恨难平。
wàn mù diāo shāng bǎi gǎn shēng,hán shān lù gǔ hèn nán píng。
窗前时见离枝影,枕畔频闻坠地声。
chuāng qián shí jiàn lí zhī yǐng,zhěn pàn pín wén zhuì dì shēng。
幽砌堆来成积愤,御沟流出好传情。
yōu qì duī lái chéng jī fèn,yù gōu liú chū hǎo chuán qíng。
世人未解良媒意,竟与断蓬一例评。
shì rén wèi jiě liáng méi yì,jìng yǔ duàn péng yī lì píng。
霜落园林感不支,纵横重叠满阶墀。
shuāng luò yuán lín gǎn bù zhī,zòng héng zhòng dié mǎn jiē chí。
凋零早动苏髯赋,飘泊还增宋玉悲。
diāo líng zǎo dòng sū rán fù,piāo pō hái zēng sòng yù bēi。
几处吟蝉嗟失所,数声啼鸟恋空枝。
jǐ chù yín chán jiē shī suǒ,shù shēng tí niǎo liàn kōng zhī。
山房煮茗呼童扫,枨触斯文坠地时。
shān fáng zhǔ míng hū tóng sǎo,chéng chù sī wén zhuì dì shí。
何因重叠压苍苔,知是秋风送汝来。
hé yīn zhòng dié yā cāng tái,zhī shì qiū fēng sòng rǔ lái。
一自辞枝难返本,偶经著火便成灰。
yī zì cí zhī nán fǎn běn,ǒu jīng zhù huǒ biàn chéng huī。
不随飞絮离尘垢,偏逐断蓬没草莱。
bù suí fēi xù lí chén gòu,piān zhú duàn péng méi cǎo lái。
身世飘零无限感,任人作践剧堪哀。
shēn shì piāo líng wú xiàn gǎn,rèn rén zuò jiàn jù kān āi。
AI赏析
总
21
条
1
2
›