古诗词

王尔膂

瓒甥诗至次韵答之

王尔膂

羡尔桐阴什,才随雁影过。xiàn ěr tóng yīn shén,cái suí yàn yǐng guò。
承家良足韪,似舅未为多。chéng jiā liáng zú wěi,shì jiù wèi wèi duō。
彩笔秋垂露,灵心夜贯河。cǎi bǐ qiū chuí lù,líng xīn yè guàn hé。
由来风雅事,无若后生何。yóu lái fēng yǎ shì,wú ruò hòu shēng hé。

谡园看红叶

王尔膂

不知青玉树,谁作赤霞匀。bù zhī qīng yù shù,shuí zuò chì xiá yún。
老至翻能媚,秋深欲当春。lǎo zhì fān néng mèi,qiū shēn yù dāng chūn。
无风宵亦坠,着露晓尤新。wú fēng xiāo yì zhuì,zhe lù xiǎo yóu xīn。
何事悲萧索,寒光自照人。hé shì bēi xiāo suǒ,hán guāng zì zhào rén。

有以琴命予者赋谢

王尔膂

雁行中断最堪悲,壁挂青桐匣贮丝。yàn xíng zhōng duàn zuì kān bēi,bì guà qīng tóng xiá zhù sī。
日上晴窗闲袖手,十年心事阿谁知。rì shàng qíng chuāng xián xiù shǒu,shí nián xīn shì ā shuí zhī。