古诗词

王璐卿

浣溪沙

王璐卿

风落残红兰槛多。fēng luò cán hóng lán kǎn duō。
墙阴袅娜紫遛过。qiáng yīn niǎo nà zǐ liú guò。
牡丹和露湿轻罗。mǔ dān hé lù shī qīng luó。
闲把鸳针穿蝶翅,戏抛绳拂引狸奴。xián bǎ yuān zhēn chuān dié chì,xì pāo shéng fú yǐn lí nú。
昼长挨得绣功夫。zhòu zhǎng āi dé xiù gōng fū。

柳含烟·本意

王璐卿

容婀娜,意轻盈,一抹淡烟深锁。róng ē nà,yì qīng yíng,yī mǒ dàn yān shēn suǒ。
灞桥攀尽又还生。bà qiáo pān jǐn yòu hái shēng。
惹离情。rě lí qíng。
东风吹得春无主,搅乱半天飞絮。dōng fēng chuī dé chūn wú zhǔ,jiǎo luàn bàn tiān fēi xù。
王孙马上不思家。wáng sūn mǎ shàng bù sī jiā。
奈何他。nài hé tā。

玉蝴蝶·咏梦

王璐卿

怪尔庄生何事,勾人别思,惹我离魂。guài ěr zhuāng shēng hé shì,gōu rén bié sī,rě wǒ lí hún。
十二画栏深处,依旧黄昏。shí èr huà lán shēn chù,yī jiù huáng hūn。
月溶溶、桃花满地,烟淡淡、柳絮盈身。yuè róng róng táo huā mǎn dì,yān dàn dàn liǔ xù yíng shēn。
正氤氲。zhèng yīn yūn。
香浮翠幕,雾锁重门。xiāng fú cuì mù,wù suǒ zhòng mén。
殷勤。yīn qín。
忽听天际,数声横笛,一曲阳春。hū tīng tiān jì,shù shēng héng dí,yī qū yáng chūn。
凝望琼楼素娥,如雪乱红云。níng wàng qióng lóu sù é,rú xuě luàn hóng yún。
似依稀、莺牵绣带,还缥缈、蝶绕罗裙。shì yī xī yīng qiān xiù dài,hái piāo miǎo dié rào luó qún。
羡巫神。xiàn wū shén。
凌波来去,不动芳尘。líng bō lái qù,bù dòng fāng chén。

答杏飙简稿

王璐卿

满囊文赋焕青雯,半欲珍藏半欲焚。mǎn náng wén fù huàn qīng wén,bàn yù zhēn cáng bàn yù fén。
宿有才名惊谢眺,岂非时数忌刘蕡。sù yǒu cái míng jīng xiè tiào,qǐ fēi shí shù jì liú fén。
美人日暮怀香草,帝子中流倚碧云。měi rén rì mù huái xiāng cǎo,dì zi zhōng liú yǐ bì yún。
翘首才知天自阔,沧浪歌罢酒初醺。qiào shǒu cái zhī tiān zì kuò,cāng làng gē bà jiǔ chū xūn。