古诗词

王贞仪

诉衷情·秋望

王贞仪

偶然乘兴一登楼。ǒu rán chéng xīng yī dēng lóu。
江色俯晴流。jiāng sè fǔ qíng liú。
试看千山枫老,无奈又残秋。shì kàn qiān shān fēng lǎo,wú nài yòu cán qiū。
云影碧,晚峰浮。yún yǐng bì,wǎn fēng fú。
雁声悠。yàn shēng yōu。
栏杆倚遍,地上天边,何处消愁。lán gān yǐ biàn,dì shàng tiān biān,hé chù xiāo chóu。

踏莎行·题梅花水仙芝草合景小幅

王贞仪

庾岭春迟,洛川波迥。yǔ lǐng chūn chí,luò chuān bō jiǒng。
一般幽思谁能领。yī bān yōu sī shuí néng lǐng。
个侬同住水云乡,黄裳绛服欣联影。gè nóng tóng zhù shuǐ yún xiāng,huáng shang jiàng fú xīn lián yǐng。
世外芳姿,寰中仙品。shì wài fāng zī,huán zhōng xiān pǐn。
灵根堪结芝林隐。líng gēn kān jié zhī lín yǐn。
好将三秀拟三香,襟期冰雪偏宜冷。hǎo jiāng sān xiù nǐ sān xiāng,jīn qī bīng xuě piān yí lěng。

登焦山

王贞仪

峰势长江矗,涛飞天外声。fēng shì zhǎng jiāng chù,tāo fēi tiān wài shēng。
潜虬能护法,徵士独留名。qián qiú néng hù fǎ,zhēng shì dú liú míng。
塔宇金山寺,人家铁瓮城。tǎ yǔ jīn shān sì,rén jiā tiě wèng chéng。
凭高一耸目,东望海云平。píng gāo yī sǒng mù,dōng wàng hǎi yún píng。

下邳夜泊

王贞仪

黄石城头雨未干,晚风吹送角声寒。huáng shí chéng tóu yǔ wèi gàn,wǎn fēng chuī sòng jiǎo shēng hán。
扁舟莫道小如叶,载得春愁分外宽。biǎn zhōu mò dào xiǎo rú yè,zài dé chūn chóu fēn wài kuān。

题素心兰画幅

王贞仪

谢庭幽种托根殊,似此孤标绝世无。xiè tíng yōu zhǒng tuō gēn shū,shì cǐ gū biāo jué shì wú。
素质宜陈青玉案,东风初启碧纱幮。sù zhì yí chén qīng yù àn,dōng fēng chū qǐ bì shā chú。
萧骚帝子三闾赋,零落王孙九畹图。xiāo sāo dì zi sān lǘ fù,líng luò wáng sūn jiǔ wǎn tú。
一自江皋遗佩后,年年烟雨怨啼鸪。yī zì jiāng gāo yí pèi hòu,nián nián yān yǔ yuàn tí gū。
看花作画亦精神,传得双钩楚泽春。kàn huā zuò huà yì jīng shén,chuán dé shuāng gōu chǔ zé chūn。
燕尾鱼魫差后乘,光风霁月认前身。yàn wěi yú shěn chà hòu chéng,guāng fēng jì yuè rèn qián shēn。
交从至淡方称契,品到无瑕始见真。jiāo cóng zhì dàn fāng chēng qì,pǐn dào wú xiá shǐ jiàn zhēn。
裁我瑶笺惭报语,不教青眼误埃尘。cái wǒ yáo jiān cán bào yǔ,bù jiào qīng yǎn wù āi chén。
2512