古诗词

王图炳

平原村

王图炳

年少惊传入洛名,云津龙跃是平生。nián shǎo jīng chuán rù luò míng,yún jīn lóng yuè shì píng shēng。
八王兵甲无臣主,两晋文章有弟兄。bā wáng bīng jiǎ wú chén zhǔ,liǎng jìn wén zhāng yǒu dì xiōng。
晚节不堪愁鹤唳,旧交闻已赋莼羹。wǎn jié bù kān chóu hè lì,jiù jiāo wén yǐ fù chún gēng。
春蒲细柳平原路,长使行人泪满缨。chūn pú xì liǔ píng yuán lù,zhǎng shǐ xíng rén lèi mǎn yīng。

顾林亭

王图炳

平林落日野王台,太息斯人一草莱。píng lín luò rì yě wáng tái,tài xī sī rén yī cǎo lái。
白马青袍愁事去,绿蓑皂帽好归来。bái mǎ qīng páo chóu shì qù,lǜ suō zào mào hǎo guī lái。
虞卿穷老书千卷,陶令高间酒百杯。yú qīng qióng lǎo shū qiān juǎn,táo lìng gāo jiān jiǔ bǎi bēi。
回首风尘沦落客,江南词赋子山哀。huí shǒu fēng chén lún luò kè,jiāng nán cí fù zi shān āi。

三高祠

王图炳

樯乌语天风,吹过松陵路。qiáng wū yǔ tiān fēng,chuī guò sōng líng lù。
松陵何所见,落霞与孤鹜。sōng líng hé suǒ jiàn,luò xiá yǔ gū wù。
湖峰七十二,鬟鬓出烟雾。hú fēng qī shí èr,huán bìn chū yān wù。
此地可浮家,便欲牵船住。cǐ dì kě fú jiā,biàn yù qiān chuán zhù。
昔贤非无谓,先我办钓具。xī xián fēi wú wèi,xiān wǒ bàn diào jù。
一感莼鲈秋,再感杞菊赋。yī gǎn chún lú qiū,zài gǎn qǐ jú fù。
步兵困冷曹,州辟失欢趣。bù bīng kùn lěng cáo,zhōu pì shī huān qù。
归去固其宜,丘壑履我素。guī qù gù qí yí,qiū hè lǚ wǒ sù。
煌煌范大夫,定霸辄自许。huáng huáng fàn dà fū,dìng bà zhé zì xǔ。
时非季鹰时,遇异鲁望遇。shí fēi jì yīng shí,yù yì lǔ wàng yù。
如何百战雄,翻作五湖慕。rú hé bǎi zhàn xióng,fān zuò wǔ hú mù。
英雄踪迹奇,处女幻脱兔。yīng xióng zōng jì qí,chù nǚ huàn tuō tù。
至今怀高义,层霄不可溯。zhì jīn huái gāo yì,céng xiāo bù kě sù。
张陆幸成名,譬彼蝇骥附。zhāng lù xìng chéng míng,pì bǐ yíng jì fù。
我来拜荒祠,日落垂虹渡。wǒ lái bài huāng cí,rì luò chuí hóng dù。
不独荐溪蘋,思把黄金铸。bù dú jiàn xī píng,sī bǎ huáng jīn zhù。