古诗词

王源

留别黄弼臣

王源

忧向中来岂易宽,与君对酌且为欢。yōu xiàng zhōng lái qǐ yì kuān,yǔ jūn duì zhuó qiě wèi huān。
怜才自古英雄少,得意当前我辈难。lián cái zì gǔ yīng xióng shǎo,dé yì dāng qián wǒ bèi nán。
消遣壮怀凭宝剑,蹉跎春梦付征鞍。xiāo qiǎn zhuàng huái píng bǎo jiàn,cuō tuó chūn mèng fù zhēng ān。
还期共醉金台下,四野萧萧放眼看。hái qī gòng zuì jīn tái xià,sì yě xiāo xiāo fàng yǎn kàn。

呈习斋先生

王源

离迷禾黍向南村,惭愧担簦五柳门。lí mí hé shǔ xiàng nán cūn,cán kuì dān dēng wǔ liǔ mén。
十载低颜随燕雀,半生孤眼横乾坤。shí zài dī yán suí yàn què,bàn shēng gū yǎn héng qián kūn。
先生有道青云上,今日从游皂帽尊。xiān shēng yǒu dào qīng yún shàng,jīn rì cóng yóu zào mào zūn。
虞夏高歌人未老,无边风雨正黄昏。yú xià gāo gē rén wèi lǎo,wú biān fēng yǔ zhèng huáng hūn。

呈习斋先生

王源

藜羹麦饭话情亲,今古兴亡赖有人。lí gēng mài fàn huà qíng qīn,jīn gǔ xīng wáng lài yǒu rén。
破屋寒飞宵练影,荒篱远隔夕阳尘。pò wū hán fēi xiāo liàn yǐng,huāng lí yuǎn gé xī yáng chén。
直将文武传洙泗,未许安危系洛闽。zhí jiāng wén wǔ chuán zhū sì,wèi xǔ ān wēi xì luò mǐn。
山势东蟠沧海尽,应知燕赵自生申。shān shì dōng pán cāng hǎi jǐn,yīng zhī yàn zhào zì shēng shēn。