古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王曜升
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
登北固山
清
:
王曜升
雄峰高枕瓮城斜,有客登临送晚霞。
xióng fēng gāo zhěn wèng chéng xié,yǒu kè dēng lín sòng wǎn xiá。
水气暗吞山顶寺,江云遥护海门沙。
shuǐ qì àn tūn shān dǐng sì,jiāng yún yáo hù hǎi mén shā。
天低雁鹜来千里,地迥星河落万家。
tiān dī yàn wù lái qiān lǐ,dì jiǒng xīng hé luò wàn jiā。
指点旧朝形胜在,吹愁何处起悲笳。
zhǐ diǎn jiù cháo xíng shèng zài,chuī chóu hé chù qǐ bēi jiā。
AI赏析
端午先忌
清
:
王曜升
余生十载恨蹉跎,令节闲门掩薜萝。
yú shēng shí zài hèn cuō tuó,lìng jié xián mén yǎn bì luó。
剩有蛟龙蟠大泽,空闻箫鼓发层波。
shèng yǒu jiāo lóng pán dà zé,kōng wén xiāo gǔ fā céng bō。
三闾怨在余香草,九地恩深废蓼莪。
sān lǘ yuàn zài yú xiāng cǎo,jiǔ dì ēn shēn fèi liǎo é。
惭愧王修能罢社,葛衣检点泪痕多。
cán kuì wáng xiū néng bà shè,gé yī jiǎn diǎn lèi hén duō。
AI赏析