古诗词

王猷定

舟泊扬子桥

王猷定

韎韐风涛外,闲心寄泬寥。mèi gé fēng tāo wài,xián xīn jì jué liáo。
马嘶黄草岸,人急暮江潮。mǎ sī huáng cǎo àn,rén jí mù jiāng cháo。
塔影眠寒水,溪声走断桥。tǎ yǐng mián hán shuǐ,xī shēng zǒu duàn qiáo。
梦中敲古缶,长忆广陵箫。mèng zhōng qiāo gǔ fǒu,zhǎng yì guǎng líng xiāo。

舟行

王猷定

海陵城忽过,四望远蒙蒙。hǎi líng chéng hū guò,sì wàng yuǎn méng méng。
布被经斜雨,蒲帆饱大风。bù bèi jīng xié yǔ,pú fān bǎo dà fēng。
惊鸥飞不定,初柳意无穷。jīng ōu fēi bù dìng,chū liǔ yì wú qióng。
三月今朝是,扁舟东复东。sān yuè jīn cháo shì,biǎn zhōu dōng fù dōng。

螺川早发

王猷定

月落秋山晓,城头鼓角停。yuè luò qiū shān xiǎo,chéng tóu gǔ jiǎo tíng。
长江流远梦,短棹拨残星。zhǎng jiāng liú yuǎn mèng,duǎn zhào bō cán xīng。
露湿鸥衣白,天光雁字青。lù shī ōu yī bái,tiān guāng yàn zì qīng。
苍茫回首望,海岳一孤亭。cāng máng huí shǒu wàng,hǎi yuè yī gū tíng。

返扬州喜晤孙无言

王猷定

却讶秋还在,萧条满目非。què yà qiū hái zài,xiāo tiáo mǎn mù fēi。
江山千骑暗,城郭一人归。jiāng shān qiān qí àn,chéng guō yī rén guī。
见子南冠泪,犹惊楚客衣。jiàn zi nán guān lèi,yóu jīng chǔ kè yī。
庭花何烂缦,寂寂伴伊威。tíng huā hé làn màn,jì jì bàn yī wēi。

宿白云庵

王猷定

寒镫寂照梦难成,但觉逢僧尚有情。hán dèng jì zhào mèng nán chéng,dàn jué féng sēng shàng yǒu qíng。
关外客船喧野岸,枕边官马踏残更。guān wài kè chuán xuān yě àn,zhěn biān guān mǎ tà cán gèng。
两淮烽火人初静,千里星霜雁独征。liǎng huái fēng huǒ rén chū jìng,qiān lǐ xīng shuāng yàn dú zhēng。
为吊汉家辛苦月,夜深犹傍钓台明。wèi diào hàn jiā xīn kǔ yuè,yè shēn yóu bàng diào tái míng。

访陈师黄绝句师黄为靖南参军

王猷定

北狩当年事忍闻,至今惆怅靖南军。běi shòu dāng nián shì rěn wén,zhì jīn chóu chàng jìng nán jūn。
可怜血战残衣在,板子矶头几片云。kě lián xuè zhàn cán yī zài,bǎn zi jī tóu jǐ piàn yún。

中元前一夕泊石门闻岸上作浮屠事泫然有感

王猷定

石门陌巷柳青青,旧日铙声此夜听。shí mén mò xiàng liǔ qīng qīng,jiù rì náo shēng cǐ yè tīng。
枕上有魂招不得,秋风肠断语儿亭。zhěn shàng yǒu hún zhāo bù dé,qiū fēng cháng duàn yǔ ér tíng。

看月

王猷定

日见海天低,夜见海风苦。rì jiàn hǎi tiān dī,yè jiàn hǎi fēng kǔ。
海水浴天时,星辰皆作雨。hǎi shuǐ yù tiān shí,xīng chén jiē zuò yǔ。
惟月下海中,百道金光聚。wéi yuè xià hǎi zhōng,bǎi dào jīn guāng jù。
波响月可听,波来月可取。bō xiǎng yuè kě tīng,bō lái yuè kě qǔ。
试问山中人,月来几寒暑。shì wèn shān zhōng rén,yuè lái jǐ hán shǔ。