古诗词

王寿

苦雨其四

王寿

苔痕绿满庭,客踪绝已久。tái hén lǜ mǎn tíng,kè zōng jué yǐ jiǔ。
有约复不来,独酌杯中酒。yǒu yuē fù bù lái,dú zhuó bēi zhōng jiǔ。
日暮发狂歌,儿童齐拍手。rì mù fā kuáng gē,ér tóng qí pāi shǒu。
笑我醉且颠,张胆竟如斗。xiào wǒ zuì qiě diān,zhāng dǎn jìng rú dòu。
拔剑怒冲冠,大声忽鲸吼。bá jiàn nù chōng guān,dà shēng hū jīng hǒu。
飞身欲上天,拨开云雾走。fēi shēn yù shàng tiān,bō kāi yún wù zǒu。

苦雨

王寿

世事逼杜门,抽身谢尘俗。shì shì bī dù mén,chōu shēn xiè chén sú。
枯坐一室中,天寒肌生粟。kū zuò yī shì zhōng,tiān hán jī shēng sù。
苦雨声萧萧,昼夜无断续。kǔ yǔ shēng xiāo xiāo,zhòu yè wú duàn xù。
年荒百物贵,催租吏犹酷。nián huāng bǎi wù guì,cuī zū lì yóu kù。
四野闻捉人,贫穷遭挞辱。sì yě wén zhuō rén,pín qióng zāo tà rǔ。
可怜旁观者,敢怒不敢哭。kě lián páng guān zhě,gǎn nù bù gǎn kū。

苦雨

王寿

市上少行人,泪洒家家雨。shì shàng shǎo xíng rén,lèi sǎ jiā jiā yǔ。
屈指已数旬,千里无乾土。qū zhǐ yǐ shù xún,qiān lǐ wú qián tǔ。
重云蔽青天,日光黯不吐。zhòng yún bì qīng tiān,rì guāng àn bù tǔ。
安得制大裘,手自盖万户。ān dé zhì dà qiú,shǒu zì gài wàn hù。
海大尚可填,天漏讵弗补。hǎi dà shàng kě tián,tiān lòu jù fú bǔ。
吁嗟庸碌碌,徒云恩难普。xū jiē yōng lù lù,tú yún ēn nán pǔ。

苦雨

王寿

我家有恒产,八口饱未能。wǒ jiā yǒu héng chǎn,bā kǒu bǎo wèi néng。
我家有恒业,利薄贾益腾。wǒ jiā yǒu héng yè,lì báo jiǎ yì téng。
我爱读我书,使我心有恒。wǒ ài dú wǒ shū,shǐ wǒ xīn yǒu héng。
澹泊足养性,营求徒取憎。dàn pō zú yǎng xìng,yíng qiú tú qǔ zēng。
矧此利所在,反覆不足冯。shěn cǐ lì suǒ zài,fǎn fù bù zú féng。
我心祇危惧,省身惕履冰。wǒ xīn qí wēi jù,shěng shēn tì lǚ bīng。