古诗词

王嘉诜

岁暮杂感

王嘉诜

崚嶒瘦骨醒犹狂,餔醊羞随举世忙。léng céng shòu gǔ xǐng yóu kuáng,bù zhuì xiū suí jǔ shì máng。
游倦祢衡常灭刺,客来江敩欲移床。yóu juàn mí héng cháng miè cì,kè lái jiāng xiào yù yí chuáng。
墦间富贵怜东郭,坐上伊优笑北堂。fán jiān fù guì lián dōng guō,zuò shàng yī yōu xiào běi táng。
未许车尘涴襟袖,岁寒自惜薜萝裳。wèi xǔ chē chén wò jīn xiù,suì hán zì xī bì luó shang。

寄刘朴生孝廉武昌

王嘉诜

越石忧时久枕戈,浪游忽复阻沧波。yuè shí yōu shí jiǔ zhěn gē,làng yóu hū fù zǔ cāng bō。
神州几遍豺狼迹,旷野谁闻兕虎歌。shén zhōu jǐ biàn chái láng jì,kuàng yě shuí wén sì hǔ gē。
江汉穷愁荃佩老,乾坤涕泪布衣多。jiāng hàn qióng chóu quán pèi lǎo,qián kūn tì lèi bù yī duō。
天寒黄鹄矶头路,风雪扁舟奈尔何。tiān hán huáng gǔ jī tóu lù,fēng xuě biǎn zhōu nài ěr hé。

东城晚眺

王嘉诜

秋山几点澹无辉,官柳萧疏尚拂衣。qiū shān jǐ diǎn dàn wú huī,guān liǔ xiāo shū shàng fú yī。
落日半城风色紧,寒鸦偏傍楚宫飞。luò rì bàn chéng fēng sè jǐn,hán yā piān bàng chǔ gōng fēi。

车中吟

王嘉诜

黄犊上阪不得息,苍鹰啄泥长苦饥。huáng dú shàng bǎn bù dé xī,cāng yīng zhuó ní zhǎng kǔ jī。
秋原四顾惨白日,茫茫使我中心悲。qiū yuán sì gù cǎn bái rì,máng máng shǐ wǒ zhōng xīn bēi。
我驱单车来,落拓走燕赵。wǒ qū dān chē lái,luò tuò zǒu yàn zhào。
市上今无击筑人,高歌呜咽谁同调。shì shàng jīn wú jī zhù rén,gāo gē wū yàn shuí tóng diào。
道逢乞食儿,脱剑赠之聊一笑。dào féng qǐ shí ér,tuō jiàn zèng zhī liáo yī xiào。
北风浩浩吹桑干,洪潦没辙行路难。běi fēng hào hào chuī sāng gàn,hóng lǎo méi zhé xíng lù nán。
村庐漂尽禾黍槁,嗷嗷鸿雁声嘶酸。cūn lú piāo jǐn hé shǔ gǎo,áo áo hóng yàn shēng sī suān。
谁家少年解行乐,金丸如雨弹黄雀。shuí jiā shǎo nián jiě xíng lè,jīn wán rú yǔ dàn huáng què。

江行晚眺

王嘉诜

片帆卷轻云,有客登舻啸。piàn fān juǎn qīng yún,yǒu kè dēng lú xiào。
凉风江介来,潇洒送残照。liáng fēng jiāng jiè lái,xiāo sǎ sòng cán zhào。
吴楚正苍然,秋色耸群峭。wú chǔ zhèng cāng rán,qiū sè sǒng qún qiào。
寥天鸟双下,寒渚雁孤叫。liáo tiān niǎo shuāng xià,hán zhǔ yàn gū jiào。
微波澹容与,中流荡逸棹。wēi bō dàn róng yǔ,zhōng liú dàng yì zhào。
旷哉云水观,适我沧洲傲。kuàng zāi yún shuǐ guān,shì wǒ cāng zhōu ào。
会当理双纶,去学任公钓。huì dāng lǐ shuāng lún,qù xué rèn gōng diào。

泛舟勺湖因携馔具游文通寺

王嘉诜

湖光碧浸天,塔影出天半。hú guāng bì jìn tiān,tǎ yǐng chū tiān bàn。
寺门犹未至,遥望目已眩。sì mén yóu wèi zhì,yáo wàng mù yǐ xuàn。
舣舟携馔具,僧舍饱一饭。yǐ zhōu xié zhuàn jù,sēng shě bǎo yī fàn。
长松隐曲廊,苍藓閟深院。zhǎng sōng yǐn qū láng,cāng xiǎn bì shēn yuàn。
初日丽层甍,突兀瞻崇殿。chū rì lì céng méng,tū wù zhān chóng diàn。
宝珞森庄严,化身亿千万。bǎo luò sēn zhuāng yán,huà shēn yì qiān wàn。
沈沈浩劫馀,佛容亦惨变。shěn shěn hào jié yú,fú róng yì cǎn biàn。
老僧出迎客,破衲不掩骭。lǎo sēng chū yíng kè,pò nà bù yǎn gàn。
向我作乡语,凄切问离乱。xiàng wǒ zuò xiāng yǔ,qī qiè wèn lí luàn。
俯仰增感伤,但有泪如霰。fǔ yǎng zēng gǎn shāng,dàn yǒu lèi rú xiàn。
众生尽疮痍,大野困龙战。zhòng shēng jǐn chuāng yí,dà yě kùn lóng zhàn。
如何象教力,不足任回旋。rú hé xiàng jiào lì,bù zú rèn huí xuán。
寂寂钟杵停,冉冉炉烟散。jì jì zhōng chǔ tíng,rǎn rǎn lú yān sàn。
辞僧却登舟,云水茫无畔。cí sēng què dēng zhōu,yún shuǐ máng wú pàn。
津梁谁指迷,色相终成幻。jīn liáng shuí zhǐ mí,sè xiāng zhōng chéng huàn。
皈依无苦行,兹游徒汗漫。guī yī wú kǔ xíng,zī yóu tú hàn màn。