古诗词

王希玉

七十述怀

王希玉

教养匪容易,况余只翼人。jiào yǎng fěi róng yì,kuàng yú zhǐ yì rén。
五更千里梦,百岁卅年身。wǔ gèng qiān lǐ mèng,bǎi suì sà nián shēn。
耕战能开国,移家劣避秦。gēng zhàn néng kāi guó,yí jiā liè bì qín。
叮咛家祭日,有以慰双亲。dīng níng jiā jì rì,yǒu yǐ wèi shuāng qīn。

遣怀

王希玉

欲从乡语得乡音,南社东安几访寻。yù cóng xiāng yǔ dé xiāng yīn,nán shè dōng ān jǐ fǎng xún。
还读我书谁把卷,曾相识燕或巢林。hái dú wǒ shū shuí bǎ juǎn,céng xiāng shí yàn huò cháo lín。
怀中置印无人识,江上钞诗待客吟。huái zhōng zhì yìn wú rén shí,jiāng shàng chāo shī dài kè yín。
到此始知邮电贵,家书足抵万黄金。dào cǐ shǐ zhī yóu diàn guì,jiā shū zú dǐ wàn huáng jīn。

无题六首

王希玉

快绝幽灵忽四通,形骸脱尽自能聪。kuài jué yōu líng hū sì tōng,xíng hái tuō jǐn zì néng cōng。
临流顾影荒溪上,面壁安禅古寺中。lín liú gù yǐng huāng xī shàng,miàn bì ān chán gǔ sì zhōng。
月洛参横思远道,微风疏雨感秋风。yuè luò cān héng sī yuǎn dào,wēi fēng shū yǔ gǎn qiū fēng。
飘然还汝心清净,记取孤高北向鸿。piāo rán hái rǔ xīn qīng jìng,jì qǔ gū gāo běi xiàng hóng。

无题六首

王希玉

颇闻邱陇上牛羊,绝代佳人此閟藏。pǒ wén qiū lǒng shàng niú yáng,jué dài jiā rén cǐ bì cáng。
几族野花惊冷艳,一枝病叶怯新霜。jǐ zú yě huā jīng lěng yàn,yī zhī bìng yè qiè xīn shuāng。
梦魂厮守徒虚语,生死相忘况异乡。mèng hún sī shǒu tú xū yǔ,shēng sǐ xiāng wàng kuàng yì xiāng。
料得泉台较安稳,东风无限拥牙章。liào dé quán tái jiào ān wěn,dōng fēng wú xiàn yōng yá zhāng。

无题六首

王希玉

可怜人去更楼空,倘许黔娄怨谢公。kě lián rén qù gèng lóu kōng,tǎng xǔ qián lóu yuàn xiè gōng。
大块文章烟景里,众人歌哭水声中。dà kuài wén zhāng yān jǐng lǐ,zhòng rén gē kū shuǐ shēng zhōng。
曾相识燕呢喃语,剩手栽花寂寞红。céng xiāng shí yàn ne nán yǔ,shèng shǒu zāi huā jì mò hóng。
早悟无生无住理,买舟悔不小湖东。zǎo wù wú shēng wú zhù lǐ,mǎi zhōu huǐ bù xiǎo hú dōng。

无题六首

王希玉

门前车马喧非我,憎未忘情爱更痴。mén qián chē mǎ xuān fēi wǒ,zēng wèi wàng qíng ài gèng chī。
无那众生迷义谛,好从太始证心期。wú nà zhòng shēng mí yì dì,hǎo cóng tài shǐ zhèng xīn qī。
蜂房蚁舍相凌突,马褐牛衣有等差。fēng fáng yǐ shě xiāng líng tū,mǎ hè niú yī yǒu děng chà。
化翮笼樊霞举易,可怜根性更难移。huà hé lóng fán xiá jǔ yì,kě lián gēn xìng gèng nán yí。

无题六首

王希玉

人生意味假还真,凤泊鸾飘是主因。rén shēng yì wèi jiǎ hái zhēn,fèng pō luán piāo shì zhǔ yīn。
昵爱逾暌斯愈恋,诚求相等故相亲。nì ài yú kuí sī yù liàn,chéng qiú xiāng děng gù xiāng qīn。
甘萦枕魇双方未,苦带梭肠一缕辛。gān yíng zhěn yǎn shuāng fāng wèi,kǔ dài suō cháng yī lǚ xīn。
悔惜河梁一携手,创痕渗作土花新。huǐ xī hé liáng yī xié shǒu,chuàng hén shèn zuò tǔ huā xīn。

无题六首

王希玉

平生伉俪兼师友,学术英伦世界先。píng shēng kàng lì jiān shī yǒu,xué shù yīng lún shì jiè xiān。
始识造端夫妇论,鸢飞鱼跃自由诠。shǐ shí zào duān fū fù lùn,yuān fēi yú yuè zì yóu quán。
切磋道义兹无望,宝爱悲伤讵有年。qiè cuō dào yì zī wú wàng,bǎo ài bēi shāng jù yǒu nián。
若就国情衡损益,不徒遗恨抱终天。ruò jiù guó qíng héng sǔn yì,bù tú yí hèn bào zhōng tiān。

和月锄舅父

王希玉

诗人岂愿以诗鸣,聊将胸中块垒平。shī rén qǐ yuàn yǐ shī míng,liáo jiāng xiōng zhōng kuài lěi píng。
续座右铭崔子玉,哀江南赋庾兰成。xù zuò yòu míng cuī zi yù,āi jiāng nán fù yǔ lán chéng。
辟肌自是能分理,目治何妨便手营。pì jī zì shì néng fēn lǐ,mù zhì hé fáng biàn shǒu yíng。
穷乃益工如不谬,伫看大集出觥觥。qióng nǎi yì gōng rú bù miù,zhù kàn dà jí chū gōng gōng。

咏严子陵钓鱼台

王希玉

雷雨昆阳卓战功,芜亭麦饭几途穷。léi yǔ kūn yáng zhuó zhàn gōng,wú tíng mài fàn jǐ tú qióng。
烽烟断处炊烟起,风雪芦花一钓翁。fēng yān duàn chù chuī yān qǐ,fēng xuě lú huā yī diào wēng。