古诗词

史可程

广陵先兄阁部墓下作

史可程

一抔干净地,洒血酹孤樽。yī póu gàn jìng dì,sǎ xuè lèi gū zūn。
雁序沦黄土,荪枝乾白门。yàn xù lún huáng tǔ,sūn zhī qián bái mén。
蛇龙缠日月,箕尾正乾坤。shé lóng chán rì yuè,jī wěi zhèng qián kūn。
浩气今何许,空嗟五丈原。hào qì jīn hé xǔ,kōng jiē wǔ zhàng yuán。

广陵先兄阁部墓下作

史可程

烈风梅岭肃,高会自平山。liè fēng méi lǐng sù,gāo huì zì píng shān。
方拾迷楼烬,谁寻遗镞斑。fāng shí mí lóu jìn,shuí xún yí zú bān。
雨垣颓似蒉,江月晕如环。yǔ yuán tuí shì kuì,jiāng yuè yūn rú huán。
披发疑公下,苍茫羽檄间。pī fā yí gōng xià,cāng máng yǔ xí jiān。

大佛谷

史可程

万叠千盘势渐增,途穷无复怯崚嶒。wàn dié qiān pán shì jiàn zēng,tú qióng wú fù qiè léng céng。
偶然穿峡闻人语,虎豹窠中一老僧。ǒu rán chuān xiá wén rén yǔ,hǔ bào kē zhōng yī lǎo sēng。