古诗词

叶俊杰

如梦令

叶俊杰

篱畔红梅香透。lí pàn hóng méi xiāng tòu。
又是赏春时候。yòu shì shǎng chūn shí hòu。
不见咏诗人,辜负艳阳清昼。bù jiàn yǒng shī rén,gū fù yàn yáng qīng zhòu。
僝僽。chán zhòu。
僝僽。chán zhòu。
病骨畏寒花瘦。bìng gǔ wèi hán huā shòu。

小重山·题秋海棠遗画

叶俊杰

说是秋闺香泪红。shuō shì qiū guī xiāng lèi hóng。
渍灵根幻化、夺天工。zì líng gēn huàn huà duó tiān gōng。
盈盈娇挹露华浓。yíng yíng jiāo yì lù huá nóng。
凭纤手,写入画屏中。píng xiān shǒu,xiě rù huà píng zhōng。
展读泪沾胸。zhǎn dú lèi zhān xiōng。
怅诗仙画史、杳难逢。chàng shī xiān huà shǐ yǎo nán féng。
花如解语恨应同。huā rú jiě yǔ hèn yīng tóng。
花留色,人反色成空。huā liú sè,rén fǎn sè chéng kōng。