古诗词

史台懋

题友人南游诗后次韵

史台懋

断云宫树似曾经,怅望天南帝子灵。duàn yún gōng shù shì céng jīng,chàng wàng tiān nán dì zi líng。
春水帆悬三楚白,夕阳人入万山青。chūn shuǐ fān xuán sān chǔ bái,xī yáng rén rù wàn shān qīng。
劳劳尘世身如叶,草草浮生鬓欲星。láo láo chén shì shēn rú yè,cǎo cǎo fú shēng bìn yù xīng。
岂是不归甘浪迹,东风杜宇太丁宁。qǐ shì bù guī gān làng jì,dōng fēng dù yǔ tài dīng níng。

春阴

史台懋

积阴如梦暗春城,醉拥衾裯睡不成。jī yīn rú mèng àn chūn chéng,zuì yōng qīn chóu shuì bù chéng。
芳草隔帘寒色重,落花空院雨声轻。fāng cǎo gé lián hán sè zhòng,luò huā kōng yuàn yǔ shēng qīng。
谁家画阁和云启,野老乌犍破晓耕。shuí jiā huà gé hé yún qǐ,yě lǎo wū jiān pò xiǎo gēng。
明日新晴山下路,东风纨扇几人行。míng rì xīn qíng shān xià lù,dōng fēng wán shàn jǐ rén xíng。

拟古

史台懋

木落天地瘦,万象皆枯槁。mù luò tiān dì shòu,wàn xiàng jiē kū gǎo。
雕鹗盘远空,旷野风浩浩。diāo è pán yuǎn kōng,kuàng yě fēng hào hào。
杖策访孤茅,皤然见一老。zhàng cè fǎng gū máo,pó rán jiàn yī lǎo。
朝夕空箪瓢,左右惟桑枣。cháo xī kōng dān piáo,zuǒ yòu wéi sāng zǎo。
歌声激金石,且复摅怀抱。gē shēng jī jīn shí,qiě fù shū huái bào。
饥寒无黯颜,端坐能静好。jī hán wú àn yán,duān zuò néng jìng hǎo。
郁郁西陵松,风霜常自保。yù yù xī líng sōng,fēng shuāng cháng zì bǎo。

山中作

史台懋

贫贱爱居山,澹然无世虑。pín jiàn ài jū shān,dàn rán wú shì lǜ。
空水映衣巾,残霞明杖屦。kōng shuǐ yìng yī jīn,cán xiá míng zhàng jù。
俯视见孤村,离离惟烟树。fǔ shì jiàn gū cūn,lí lí wéi yān shù。
人作蝼蚁行,逶迤缘细路。rén zuò lóu yǐ xíng,wēi yí yuán xì lù。
巉岩深合沓,弄石成小住。chán yán shēn hé dá,nòng shí chéng xiǎo zhù。
隔云闻暮钟,沿崖且归去。gé yún wén mù zhōng,yán yá qiě guī qù。