古诗词

丘逢甲

戏叠前韵,柬同集诸君

丘逢甲

坠溷由常事亦常,才人竟诩足如霜。zhuì hùn yóu cháng shì yì cháng,cái rén jìng xǔ zú rú shuāng。
却教人忆泥中婢,八字墙高似郑乡。què jiào rén yì ní zhōng bì,bā zì qiáng gāo shì zhèng xiāng。

戏叠前韵,柬同集诸君

丘逢甲

里门四鼓不曾关,此会良宵岂等闲!lǐ mén sì gǔ bù céng guān,cǐ huì liáng xiāo qǐ děng xián!
马异卢同俱绝妙,更闻诗派到牛山。mǎ yì lú tóng jù jué miào,gèng wén shī pài dào niú shān。

题陈曼生砂壶铭拓木,为虞笙作

丘逢甲

绝代才人陈曼生,官闲检点到茶经。jué dài cái rén chén màn shēng,guān xián jiǎn diǎn dào chá jīng。
流传江上清风印,妙配砂壶手勒铭。liú chuán jiāng shàng qīng fēng yìn,miào pèi shā hú shǒu lēi míng。

戏题杏花柳枝画扇,送虞笙之葵阳

丘逢甲

故园莺燕杏花时,又向离筵折柳枝。gù yuán yīng yàn xìng huā shí,yòu xiàng lí yán zhé liǔ zhī。
愁绿怨红春满眼,锦帆南去倍相思。chóu lǜ yuàn hóng chūn mǎn yǎn,jǐn fān nán qù bèi xiāng sī。

寄怀竹坪

丘逢甲

三绝几同谢琯樵,毫巅馀力尚超超。sān jué jǐ tóng xiè guǎn qiáo,háo diān yú lì shàng chāo chāo。
画家亦有桑钦笔,注了南条注北条。huà jiā yì yǒu sāng qīn bǐ,zhù le nán tiáo zhù běi tiáo。

寄怀竹坪

丘逢甲

山海罗胸尔许奇,苍然古色现须眉。shān hǎi luó xiōng ěr xǔ qí,cāng rán gǔ sè xiàn xū méi。
平生误博丹青誉,牢落闽南老画师。píng shēng wù bó dān qīng yù,láo luò mǐn nán lǎo huà shī。

寄怀竹坪

丘逢甲

海上相逢道不孤,封侯残梦尚模糊。hǎi shàng xiāng féng dào bù gū,fēng hóu cán mèng shàng mó hú。
要将十丈鹅溪绢,乞写天山破敌图。yào jiāng shí zhàng é xī juàn,qǐ xiě tiān shān pò dí tú。

题桃源图

丘逢甲

何处桃源许问津,移家愿作避秦人。hé chù táo yuán xǔ wèn jīn,yí jiā yuàn zuò bì qín rén。
洞门一片红云影,遮住中原逐鹿尘。dòng mén yī piàn hóng yún yǐng,zhē zhù zhōng yuán zhú lù chén。

虞笙以题蛱蝶图诗见示,为赋此

丘逢甲

乐府新歌蛱蝶词,后庭玉树怆愁思。lè fǔ xīn gē jiá dié cí,hòu tíng yù shù chuàng chóu sī。
六朝金粉飘零尽,正是江南肠断时。liù cháo jīn fěn piāo líng jǐn,zhèng shì jiāng nán cháng duàn shí。

虞笙以题蛱蝶图诗见示,为赋此

丘逢甲

二月春风花草香,绣帷飞梦到葵阳。èr yuè chūn fēng huā cǎo xiāng,xiù wéi fēi mèng dào kuí yáng。
凡心消尽仙心在,只合清斋学太常。fán xīn xiāo jǐn xiān xīn zài,zhǐ hé qīng zhāi xué tài cháng。

虞笙以题蛱蝶图诗见示,为赋此

丘逢甲

奼紫嫣红次第开,美人兰茝费吟才。chà zǐ yān hóng cì dì kāi,měi rén lán chǎi fèi yín cái。
东风吹入春明梦,又道探花上苑来。dōng fēng chuī rù chūn míng mèng,yòu dào tàn huā shàng yuàn lái。

荔枝鹦鹉图

丘逢甲

新词唱彻荔枝香,夜半鱼眠玉气凉。xīn cí chàng chè lì zhī xiāng,yè bàn yú mián yù qì liáng。
一骑红尘宫梦觉,隔帘传赐雪衣娘。yī qí hóng chén gōng mèng jué,gé lián chuán cì xuě yī niáng。

春感

丘逢甲

莽莽平原郁旱尘,草痕绿浅不成茵。mǎng mǎng píng yuán yù hàn chén,cǎo hén lǜ qiǎn bù chéng yīn。
东风吹起懒龙梦,一夜雨声千里春。dōng fēng chuī qǐ lǎn lóng mèng,yī yè yǔ shēng qiān lǐ chūn。

梅石图

丘逢甲

梦醒罗浮写玉颜,疏疏几笔点苔斑。mèng xǐng luó fú xiě yù yán,shū shū jǐ bǐ diǎn tái bān。
如何一树寒香里,添片顽云作假山。rú hé yī shù hán xiāng lǐ,tiān piàn wán yún zuò jiǎ shān。

乞届仙作东山丝竹图

丘逢甲

逸品萧郎画剧工,寻秋曾为写秋容。yì pǐn xiāo láng huà jù gōng,xún qiū céng wèi xiě qiū róng。
更将宰相风流意,图向生徒女乐中。gèng jiāng zǎi xiāng fēng liú yì,tú xiàng shēng tú nǚ lè zhōng。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

离恨天宫幻色身,散花又坠劫中尘。lí hèn tiān gōng huàn sè shēn,sàn huā yòu zhuì jié zhōng chén。
难消悼玉怜香意,证果红楼梦里人。nán xiāo dào yù lián xiāng yì,zhèng guǒ hóng lóu mèng lǐ rén。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

独怜天付与情痴,妃子琴言弟子诗。dú lián tiān fù yǔ qíng chī,fēi zi qín yán dì zi shī。
此玉不磨香不灭,心头供养已多时。cǐ yù bù mó xiāng bù miè,xīn tóu gōng yǎng yǐ duō shí。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

菱镜愁秋怨折磨,西风颦损黛双娥。líng jìng chóu qiū yuàn zhé mó,xī fēng pín sǔn dài shuāng é。
琼花莫怪无人护,浊气熏天禄蠹多。qióng huā mò guài wú rén hù,zhuó qì xūn tiān lù dù duō。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

恨未能离处士家,香零玉堕触情芽。hèn wèi néng lí chù shì jiā,xiāng líng yù duò chù qíng yá。
平生揾尽英雄泪,惯向人间吊落花。píng shēng wèn jǐn yīng xióng lèi,guàn xiàng rén jiān diào luò huā。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

菱花香瘦剧堪怜,更道蓝田玉化烟。líng huā xiāng shòu jù kān lián,gèng dào lán tián yù huà yān。
咒玉作仙香作佛,多生同管有情天。zhòu yù zuò xiān xiāng zuò fú,duō shēng tóng guǎn yǒu qíng tiān。