古诗词

叶静宜

采桑子·春归

叶静宜

啼鹃唤了春归去,风也凄凄。tí juān huàn le chūn guī qù,fēng yě qī qī。
雨也凄凄。yǔ yě qī qī。
一任残花落又飞。yī rèn cán huā luò yòu fēi。
韶华在眼轻消遣,莺也依依。sháo huá zài yǎn qīng xiāo qiǎn,yīng yě yī yī。
燕也依依。yàn yě yī yī。
几度留春春竟归。jǐ dù liú chūn chūn jìng guī。

南歌子·暮春

叶静宜

青帝留难住,金铃护不胜。qīng dì liú nán zhù,jīn líng hù bù shèng。
落花飞絮怨飘零。luò huā fēi xù yuàn piāo líng。
试听燕莺都作断肠声。shì tīng yàn yīng dōu zuò duàn cháng shēng。
风雨年年恨,闲愁日日萦。fēng yǔ nián nián hèn,xián chóu rì rì yíng。
绿章无路乞通明。lǜ zhāng wú lù qǐ tōng míng。
辜负养花天气惜花情。gū fù yǎng huā tiān qì xī huā qíng。

浣溪沙·绿蝴蝶

叶静宜

省识园蔬叶二分。shěng shí yuán shū yè èr fēn。
仙踪幻出碧罗裙。xiān zōng huàn chū bì luó qún。
小青莫不是前身。xiǎo qīng mò bù shì qián shēn。
扑向花丛浑似叶,倦栖芳草梦无痕。pū xiàng huā cóng hún shì yè,juàn qī fāng cǎo mèng wú hén。
绿天深处认难明。lǜ tiān shēn chù rèn nán míng。

西江月·秋夜

叶静宜

何处吹箫庭榭,谁家读曲帘栊。hé chù chuī xiāo tíng xiè,shuí jiā dú qū lián lóng。
画楼西畔桂堂东。huà lóu xī pàn guì táng dōng。
深夜露浓香重。shēn yè lù nóng xiāng zhòng。
绕砌虫声唧唧,映阶月色融融。rào qì chóng shēng jī jī,yìng jiē yuè sè róng róng。
一年容易又秋风。yī nián róng yì yòu qiū fēng。
可惜流光似梦。kě xī liú guāng shì mèng。

重叠金和筠友大姊韵

叶静宜

晓莺啼破辽西梦。xiǎo yīng tí pò liáo xī mèng。
重帘不卷钩幺凤。zhòng lián bù juǎn gōu yāo fèng。
满院落花红。mǎn yuàn luò huā hóng。
深宵一夜风。shēn xiāo yī yè fēng。
风风还雨雨。fēng fēng hái yǔ yǔ。
陌上垂杨舞。mò shàng chuí yáng wǔ。
小病怯轻寒。xiǎo bìng qiè qīng hán。
生憎罗袖单。shēng zēng luó xiù dān。

秋夜月·本意

叶静宜

玉钩初上帘旌。yù gōu chū shàng lián jīng。
夜云轻。yè yún qīng。
寂寞梧桐深院、月华明。jì mò wú tóng shēn yuàn yuè huá míng。
团圞影。tuán luán yǐng。
清辉冷。qīng huī lěng。
恁无情。nèn wú qíng。
底事年年圆缺、更阴晴。dǐ shì nián nián yuán quē gèng yīn qíng。