古诗词

叶方霭

春日

叶方霭

柳短闲莎长,春风触处狂。liǔ duǎn xián shā zhǎng,chūn fēng chù chù kuáng。
蝶飞遗剩粉,莺过炙新簧。dié fēi yí shèng fěn,yīng guò zhì xīn huáng。
银榼频倾酒,金炉满爇香。yín kē pín qīng jiǔ,jīn lú mǎn ruò xiāng。
可容穷阮籍,一恸绮罗旁。kě róng qióng ruǎn jí,yī tòng qǐ luó páng。

将至辰山寄勿庵子

叶方霭

知近幽人住,溪流觉更清。zhī jìn yōu rén zhù,xī liú jué gèng qīng。
偶随落花入,忽见群峰迎。ǒu suí luò huā rù,hū jiàn qún fēng yíng。
石上迟谁酌,涧边遥独行。shí shàng chí shuí zhuó,jiàn biān yáo dú xíng。
烟波三十里,无分与君争。yān bō sān shí lǐ,wú fēn yǔ jūn zhēng。

吊铁崖墓

叶方霭

先生不可见,遗冢自斜晖。xiān shēng bù kě jiàn,yí zhǒng zì xié huī。
无复携红袖,还闻葬白衣。wú fù xié hóng xiù,hái wén zàng bái yī。
才销明主忌,老幸故人依。cái xiāo míng zhǔ jì,lǎo xìng gù rén yī。
铁笛吹云起,犹疑踏月归。tiě dí chuī yún qǐ,yóu yí tà yuè guī。

村舍见红紫葵花开特可爱

叶方霭

插棘编荆茅舍清,此中谁拟见倾城。chā jí biān jīng máo shě qīng,cǐ zhōng shuí nǐ jiàn qīng chéng。
紫丝作障遮空暗,红锦裁衣曳地明。zǐ sī zuò zhàng zhē kōng àn,hóng jǐn cái yī yè dì míng。
惆怅忽从攀处得,凄凉多为别时生。chóu chàng hū cóng pān chù dé,qī liáng duō wèi bié shí shēng。
不须更结繁华梦,野蝶山蜂自有情。bù xū gèng jié fán huá mèng,yě dié shān fēng zì yǒu qíng。

秋日过邻院

叶方霭

山云禅榻静相因,偶为孤游得笑颦。shān yún chán tà jìng xiāng yīn,ǒu wèi gū yóu dé xiào pín。
闲对景光真逝水,暗悲身世总流尘。xián duì jǐng guāng zhēn shì shuǐ,àn bēi shēn shì zǒng liú chén。
频来檐鸟疑新主,别去庭花是故人。pín lái yán niǎo yí xīn zhǔ,bié qù tíng huā shì gù rén。
一阕渔歌数声笛,溪边林下转情亲。yī què yú gē shù shēng dí,xī biān lín xià zhuǎn qíng qīn。

枯树

叶方霭

无复凌霄耸壑心,千寻落落卧幽岑。wú fù líng xiāo sǒng hè xīn,qiān xún luò luò wò yōu cén。
敢将荣悴争时代,独与岩流共古今。gǎn jiāng róng cuì zhēng shí dài,dú yǔ yán liú gòng gǔ jīn。
纵使帆来难近汉,便教斫就不堪琴。zòng shǐ fān lái nán jìn hàn,biàn jiào zhuó jiù bù kān qín。
南朝名士虽工赋,未解庄休意更深。nán cháo míng shì suī gōng fù,wèi jiě zhuāng xiū yì gèng shēn。

清江

叶方霭

清江水色碧于苔,南客扁舟北渡来。qīng jiāng shuǐ sè bì yú tái,nán kè biǎn zhōu běi dù lái。
晓日未瞻鳷鹊观,阴云已满凤凰台。xiǎo rì wèi zhān zhī què guān,yīn yún yǐ mǎn fèng huáng tái。
漫防酒醉先防醒,不怕花残却怕开。màn fáng jiǔ zuì xiān fáng xǐng,bù pà huā cán què pà kāi。
无限伤心还自语,此生终见太平回。wú xiàn shāng xīn hái zì yǔ,cǐ shēng zhōng jiàn tài píng huí。

授职翰林学士感恩述怀

叶方霭

麻衣席帽满尘埃,亲荷先皇衅沐来。má yī xí mào mǎn chén āi,qīn hé xiān huáng xìn mù lái。
敢道齐贤留异日,屡称苏轼是奇才。gǎn dào qí xián liú yì rì,lǚ chēng sū shì shì qí cái。
身离牛口惊还在,梦挽龙髯恨不回。shēn lí niú kǒu jīng hái zài,mèng wǎn lóng rán hèn bù huí。
今遇吾君重拂拭,孤桐果否爨余材。jīn yù wú jūn zhòng fú shì,gū tóng guǒ fǒu cuàn yú cái。

叶方霭

袅雨拖烟万万丝,秋来憔悴不胜悲。niǎo yǔ tuō yān wàn wàn sī,qiū lái qiáo cuì bù shèng bēi。
何人曾到灵和殿,记得君王手种时。hé rén céng dào líng hé diàn,jì dé jūn wáng shǒu zhǒng shí。

琼树

叶方霭

琼树何曾见一枝,纷靡众草竞英蕤。qióng shù hé céng jiàn yī zhī,fēn mí zhòng cǎo jìng yīng ruí。
拟从骚客求兰佩,欲向灵妃问桂旗。nǐ cóng sāo kè qiú lán pèi,yù xiàng líng fēi wèn guì qí。
天上只疑星是石,人间枉泣墨非丝。tiān shàng zhǐ yí xīng shì shí,rén jiān wǎng qì mò fēi sī。
偶经抵鹊山前过,终古无端替玉悲。ǒu jīng dǐ què shān qián guò,zhōng gǔ wú duān tì yù bēi。

关陇平

叶方霭

关岭茫茫,陇流汤汤。guān lǐng máng máng,lǒng liú tāng tāng。
纡徐逶迤,峥嵘崄巇,面蜀肘凉,辅车相将。yū xú wēi yí,zhēng róng xiǎn xī,miàn shǔ zhǒu liáng,fǔ chē xiāng jiāng。
狡焉启疆,震惊我一方。jiǎo yān qǐ jiāng,zhèn jīng wǒ yī fāng。

关陇平

叶方霭

关岭兀兀,陇流潏潏。guān lǐng wù wù,lǒng liú yù yù。
彼泾启戎,乃蠢兹蟊贼。bǐ jīng qǐ róng,nǎi chǔn zī máo zéi。
为虺为蜴,为螟为螣。wèi huī wèi yì,wèi míng wèi tè。
昂首张臆,助逆抗有德。áng shǒu zhāng yì,zhù nì kàng yǒu dé。
如猬之集,如豨之突。rú wèi zhī jí,rú xī zhī tū。

关陇平

叶方霭

泾原既清,群贼大睢睢盱盱,延旦夕之命。jīng yuán jì qīng,qún zéi dà suī suī xū xū,yán dàn xī zhī mìng。
帝命臣海,为陇民徙灾。dì mìng chén hǎi,wèi lǒng mín xǐ zāi。
帝命臣勇,师出自西陲。dì mìng chén yǒng,shī chū zì xī chuí。

关陇平

叶方霭

帝诏臣海,汝速入坂。dì zhào chén hǎi,rǔ sù rù bǎn。
出彼朝那,为勇军援。chū bǐ cháo nà,wèi yǒng jūn yuán。
犄之角之,沓之蹙之,除民之慝。jī zhī jiǎo zhī,dá zhī cù zhī,chú mín zhī tè。
俾妇子恬适,尚嘉乃绩。bǐ fù zi tián shì,shàng jiā nǎi jì。

关陇平

叶方霭

海涉河泾,言腾灞浐。hǎi shè hé jīng,yán téng bà chǎn。
秦山矗突,嵚崎陇坂。qín shān chù tū,qīn qí lǒng bǎn。
逾邠越凉,飞旓扬旆。yú bīn yuè liáng,fēi shāo yáng pèi。
扶舆猗靡,云罕綷䌨。fú yú yī mí,yún hǎn cuì cā。
雍部阻长,敢惮痡瘏。yōng bù zǔ zhǎng,gǎn dàn fū tú。
式遏寇虐,以宁尔室家。shì è kòu nüè,yǐ níng ěr shì jiā。

关陇平

叶方霭

帝德振振,陇山既平。dì dé zhèn zhèn,lǒng shān jì píng。
陇流既清,维天子之祯。lǒng liú jì qīng,wéi tiān zi zhī zhēn。
陇山既伏,次黔粤滇。lǒng shān jì fú,cì qián yuè diān。
蜀敢不詟伏,如翰如飞,万福来威。shǔ gǎn bù zhé fú,rú hàn rú fēi,wàn fú lái wēi。

关陇平

叶方霭

维臣之力,维师之武。wéi chén zhī lì,wéi shī zhī wǔ。
絷缚巨憝。zhí fù jù duì。
争刌脍脯,塞神人之怒。zhēng cǔn kuài pú,sāi shén rén zhī nù。
黔首喁喁,式歌且舞。qián shǒu yóng yóng,shì gē qiě wǔ。
亿万斯年,笃我皇景祜。yì wàn sī nián,dǔ wǒ huáng jǐng hù。

海氛清

叶方霭

巨浸稽天,滔滔如何。jù jìn jī tiān,tāo tāo rú hé。
天吴蝄像,倚以为家。tiān wú wǎng xiàng,yǐ yǐ wèi jiā。
有鲸有鳄,有鲛有鼍。yǒu jīng yǒu è,yǒu jiāo yǒu tuó。
摧橦决帆,血人于牙。cuī tóng jué fān,xuè rén yú yá。
中国有圣人,尔独扬其波。zhōng guó yǒu shèng rén,ěr dú yáng qí bō。

海氛清

叶方霭

蠢兹蛙黾,亦杂此处。chǔn zī wā mǐn,yì zá cǐ chù。
曰予胜国,从诞敢继其绪。yuē yǔ shèng guó,cóng dàn gǎn jì qí xù。
藉瑕蹈衅,伺窥肘腋。jí xiá dǎo xìn,cì kuī zhǒu yè。
结连蜂螫,载逞凶慝。jié lián fēng shì,zài chěng xiōng tè。
离间我臣仆,盗据我疆场。lí jiān wǒ chén pū,dào jù wǒ jiāng chǎng。

海氛清

叶方霭

王承帝命,大将军旗鼓。wáng chéng dì mìng,dà jiāng jūn qí gǔ。
我冠带之国,忍鳞介是伍。wǒ guān dài zhī guó,rěn lín jiè shì wǔ。
据我上游,张我罿罦。jù wǒ shàng yóu,zhāng wǒ chōng fú。
与子偕作,与子同仇。yǔ zi xié zuò,yǔ zi tóng chóu。
悉率左右,歼此群丑。xī lǜ zuǒ yòu,jiān cǐ qún chǒu。
3312