古诗词

司炳煃

题张叔平红崖碑后

司炳煃

张君好游复好奇,逍遥不受名利羁。zhāng jūn hǎo yóu fù hǎo qí,xiāo yáo bù shòu míng lì jī。
东行泰岱西咸池,凌跨三湘吊九嶷。dōng xíng tài dài xī xián chí,líng kuà sān xiāng diào jiǔ yí。
茧足不遗蛮与夷,直到吾黔罗甸之边陲。jiǎn zú bù yí mán yǔ yí,zhí dào wú qián luó diān zhī biān chuí。
红崖山石如猊狮,红崖文字如龙夔。hóng yá shān shí rú ní shī,hóng yá wén zì rú lóng kuí。
缩本、赝木相离支,怀古徒兴三代悲。suō běn yàn mù xiāng lí zhī,huái gǔ tú xīng sān dài bēi。
何君不畏艰与危,何君不惮熊与罴。hé jūn bù wèi jiān yǔ wēi,hé jūn bù dàn xióng yǔ pí。
崖悬万仞身悬丝,阴气肃肃砭人肌。yá xuán wàn rèn shēn xuán sī,yīn qì sù sù biān rén jī。
扪萝擗虺右手胝,摹拓岂任庸奴为。mén luó pǐ huī yòu shǒu zhī,mó tuò qǐ rèn yōng nú wèi。
风神号怒山神私,忽跃忽叫交奔驰。fēng shén hào nù shān shén sī,hū yuè hū jiào jiāo bēn chí。
夺其所宝心怨咨,旁人亦道君是痴。duó qí suǒ bǎo xīn yuàn zī,páng rén yì dào jūn shì chī。
谓以性命博文辞,君方惊定神怡怡。wèi yǐ xìng mìng bó wén cí,jūn fāng jīng dìng shén yí yí。
大呼武侯报以诗,诗所难写记补之。dà hū wǔ hóu bào yǐ shī,shī suǒ nán xiě jì bǔ zhī。
柳公、谢公笔淋漓,仿佛如见磨砻断壁挥毫时。liǔ gōng xiè gōng bǐ lín lí,fǎng fú rú jiàn mó lóng duàn bì huī háo shí。
此图二丈如披帷,张之老屋气漫弥。cǐ tú èr zhàng rú pī wéi,zhāng zhī lǎo wū qì màn mí。
毒龙猛兽相撑持,金仙蛮鬼杂怒嬉。dú lóng měng shòu xiāng chēng chí,jīn xiān mán guǐ zá nù xī。
日轮月殿云垂围,大圈小圈光陆离。rì lún yuè diàn yún chuí wéi,dà quān xiǎo quān guāng lù lí。
云黄海黑风凄其,长画短画盘蛟螭。yún huáng hǎi hēi fēng qī qí,zhǎng huà duǎn huà pán jiāo chī。
阴阳万象供炉锤,观者揖君相叫噫。yīn yáng wàn xiàng gōng lú chuí,guān zhě yī jūn xiāng jiào yī。
或疑或喜或眦睢,口量手揣心是非。huò yí huò xǐ huò zì suī,kǒu liàng shǒu chuāi xīn shì fēi。
谓是好古邹君叔绩不及知,可怜甘受世人欺。wèi shì hǎo gǔ zōu jūn shū jì bù jí zhī,kě lián gān shòu shì rén qī。
吁嗟乎,可怜甘爱世人欺,岂独石鼓铭文岣嵝碑。xū jiē hū,kě lián gān ài shì rén qī,qǐ dú shí gǔ míng wén gǒu lǒu bēi。

龙潜引

司炳煃

西宫日落东宫昏,妖星如月挂宫门。xī gōng rì luò dōng gōng hūn,yāo xīng rú yuè guà gōng mén。
白气映射青红灯,黑烟冲蔽紫微垣。bái qì yìng shè qīng hóng dēng,hēi yān chōng bì zǐ wēi yuán。
霹雳一震飞电光,排山倒海崩金阊。pī lì yī zhèn fēi diàn guāng,pái shān dào hǎi bēng jīn chāng。
神丁甲马皆匿藏,平地水溢成汪洋。shén dīng jiǎ mǎ jiē nì cáng,píng dì shuǐ yì chéng wāng yáng。
天吴海童恣颠狂,鳌掷鲸吞肆沸扬。tiān wú hǎi tóng zì diān kuáng,áo zhì jīng tūn sì fèi yáng。
跳荡鳅鳝从鲤鲿,掉尾喷沫鼓涛浪。tiào dàng qiū shàn cóng lǐ cháng,diào wěi pēn mò gǔ tāo làng。
䁡尸当蹊闯龙堂,欲盬龙脑脍龙肠。shī dāng qī chuǎng lóng táng,yù gǔ lóng nǎo kuài lóng cháng。
老龙负子拿云起,敛须弥身为芥子。lǎo lóng fù zi ná yún qǐ,liǎn xū mí shēn wèi jiè zi。
金银宫阙弃如遗,宝藏珠琲散若洗。jīn yín gōng quē qì rú yí,bǎo cáng zhū bèi sàn ruò xǐ。
败鳞残甲侣鱼虾,惊风骇浪走天涯。bài lín cán jiǎ lǚ yú xiā,jīng fēng hài làng zǒu tiān yá。
兴妖驾雾逐螣蛇,蚀月跃起金虾蟆。xīng yāo jià wù zhú tè shé,shí yuè yuè qǐ jīn xiā má。
狐鼠跳梁雄似虎,鸾凤失路瘦于鸦。hú shǔ tiào liáng xióng shì hǔ,luán fèng shī lù shòu yú yā。
镫残犹幸回光驻,棋输讵止一著差。dèng cán yóu xìng huí guāng zhù,qí shū jù zhǐ yī zhù chà。
君不见万里为鱼齐荡产,九朝如梦忽倾家,河山大地铺虫沙。jūn bù jiàn wàn lǐ wèi yú qí dàng chǎn,jiǔ cháo rú mèng hū qīng jiā,hé shān dà dì pù chóng shā。

读明太祖本纪有感其语

司炳煃

元虽起北狄,主中国百年。yuán suī qǐ běi dí,zhǔ zhōng guó bǎi nián。
后王纵不才,先帝德未谖。hòu wáng zòng bù cái,xiān dì dé wèi xuān。
我祖与若宗,为民而受廛。wǒ zǔ yǔ ruò zōng,wèi mín ér shòu chán。
渥受教养恩,太平享安全。wò shòu jiào yǎng ēn,tài píng xiǎng ān quán。
一朝至顺帝,淫昏异祖先。yī cháo zhì shùn dì,yín hūn yì zǔ xiān。
英雄起草泽,四宇皆狼烟。yīng xióng qǐ cǎo zé,sì yǔ jiē láng yān。
明祖乃崛兴,宝位授于天。míng zǔ nǎi jué xīng,bǎo wèi shòu yú tiān。
独夫放塞外,和林妻孥完。dú fū fàng sāi wài,hé lín qī nú wán。
中山识此意,明言臣舍旃。zhōng shān shí cǐ yì,míng yán chén shě zhān。
上启圣仁心,宸衷矜且怜。shàng qǐ shèng rén xīn,chén zhōng jīn qiě lián。
诏书戒夸大,臣民禁哗喧。zhào shū jiè kuā dà,chén mín jìn huā xuān。
讵因子孙愚,诋毁宗祖贤。jù yīn zi sūn yú,dǐ huǐ zōng zǔ xián。
大哉开国主,谟训垂简篇。dà zāi kāi guó zhǔ,mó xùn chuí jiǎn piān。
气象迈汉唐,度量包垓埏。qì xiàng mài hàn táng,dù liàng bāo gāi shān。
至今诵其语,令人生慨然。zhì jīn sòng qí yǔ,lìng rén shēng kǎi rán。