古诗词

叶燕

即事赠李梧生

叶燕

黄云横天海气裂,芭蕉叶堕芙蓉折。huáng yún héng tiān hǎi qì liè,bā jiāo yè duò fú róng zhé。
平林血染猩猩色,一夜西风飞红雪。píng lín xuè rǎn xīng xīng sè,yī yè xī fēng fēi hóng xuě。
更残烛尽漏声咽,霜气扑镫焰转碧。gèng cán zhú jǐn lòu shēng yàn,shuāng qì pū dèng yàn zhuǎn bì。
训狐啸檐魑魅泣,野魈彳亍窥窗隙。xùn hú xiào yán chī mèi qì,yě xiāo chì chù kuī chuāng xì。
走投玉川邀长吉,茗碗放教倒三百,恰唱雄鸡天下白。zǒu tóu yù chuān yāo zhǎng jí,míng wǎn fàng jiào dào sān bǎi,qià chàng xióng jī tiān xià bái。

二砚窝歌

叶燕

荥阳老死埋双砚,蚀尽土花色不变。xíng yáng lǎo sǐ mái shuāng yàn,shí jǐn tǔ huā sè bù biàn。
讲堂卜筑忽吐奇,珍重题名世争羡。jiǎng táng bo zhù hū tǔ qí,zhēn zhòng tí míng shì zhēng xiàn。
渊源近溯幻江村,三绝风流承一线。yuān yuán jìn sù huàn jiāng cūn,sān jué fēng liú chéng yī xiàn。
平生结邻万石君,虢州割得东坑片。píng shēng jié lín wàn shí jūn,guó zhōu gē dé dōng kēng piàn。
当年西署供酸磨,风霜驱作云霞缦。dāng nián xī shǔ gōng suān mó,fēng shuāng qū zuò yún xiá màn。
后来一麾天南陲,犹胜司户台州窜。hòu lái yī huī tiān nán chuí,yóu shèng sī hù tái zhōu cuàn。
簿书无事鞭朴间,千兔饱霜逐飞电。bù shū wú shì biān pǔ jiān,qiān tù bǎo shuāng zhú fēi diàn。
归携石叟伴征桡,卧看烟岚出晴案。guī xié shí sǒu bàn zhēng ráo,wò kàn yān lán chū qíng àn。
可怜词场竟疏阔,百年远受祝融谴。kě lián cí chǎng jìng shū kuò,bǎi nián yuǎn shòu zhù róng qiǎn。
灵物终须鬼神护,留作云仍香一瓣。líng wù zhōng xū guǐ shén hù,liú zuò yún réng xiāng yī bàn。
萧条异代复异族,什袭堂中同纪甗。xiāo tiáo yì dài fù yì zú,shén xí táng zhōng tóng jì yǎn。
何况骨肉一气通,余烬拾来归箧衍。hé kuàng gǔ ròu yī qì tōng,yú jìn shí lái guī qiè yǎn。
摩挲作歌志终始,改辟新规还旧观。mó sā zuò gē zhì zhōng shǐ,gǎi pì xīn guī hái jiù guān。
润沾亭畔半生泽,光映阁中二老面。rùn zhān tíng pàn bàn shēng zé,guāng yìng gé zhōng èr lǎo miàn。
自是伯孙述祖德,岂比彦猷招客玩。zì shì bó sūn shù zǔ dé,qǐ bǐ yàn yóu zhāo kè wán。
我尝落帆造其窝,俯仰拂拭发长叹。wǒ cháng luò fān zào qí wō,fǔ yǎng fú shì fā zhǎng tàn。
人生学业相砥磨,正在接续凄凉见。rén shēng xué yè xiāng dǐ mó,zhèng zài jiē xù qī liáng jiàn。
草生书带昔葳蕤,云起墨池今华绚。cǎo shēng shū dài xī wēi ruí,yún qǐ mò chí jīn huá xuàn。
荥阳遥矣高州迩,二砚窝中一以贯。xíng yáng yáo yǐ gāo zhōu ěr,èr yàn wō zhōng yī yǐ guàn。

章鹾尹秋濠出示怀弟诗自伤憔悴以敝乡荒陋比之东坡儋耳岂所谓诗必穷而后工乎然诗工矣敝乡之冤嘻其甚也因戏拈此赠之

叶燕

我乡枕山海,物产非一族。wǒ xiāng zhěn shān hǎi,wù chǎn fēi yī zú。
其民事耕耘,鸡豚亦家蓄。qí mín shì gēng yún,jī tún yì jiā xù。
以故莅兹土,往往餍口腹。yǐ gù lì zī tǔ,wǎng wǎng yàn kǒu fù。
使君江南来,牛女纪同宿。shǐ jūn jiāng nán lái,niú nǚ jì tóng sù。
纵少异语言,宁忧隔嗜欲。zòng shǎo yì yǔ yán,níng yōu gé shì yù。
胡为怀惠连,俨似堕荒服。hú wèi huái huì lián,yǎn shì duò huāng fú。
当年两苏公,万里遭斥逐。dāng nián liǎng sū gōng,wàn lǐ zāo chì zhú。
蜜蝍朝畏餐,鸺鹠夜闻哭。mì jié cháo wèi cān,xiū liú yè wén kū。
此乡岂云然,诙嘲太脱俗。cǐ xiāng qǐ yún rán,huī cháo tài tuō sú。
从来名士瘦,有竹可无肉。cóng lái míng shì shòu,yǒu zhú kě wú ròu。
不然钱神悭,终朝煮茗粥。bù rán qián shén qiān,zhōng cháo zhǔ míng zhōu。
先生自清癯,何可罪邦域。xiān shēng zì qīng qú,hé kě zuì bāng yù。
诗人好言穷,土风宜实录。shī rén hǎo yán qióng,tǔ fēng yí shí lù。
佳句定流传,敝邑受诟辱。jiā jù dìng liú chuán,bì yì shòu gòu rǔ。
为君参转语,官瘠民乃沃。wèi jūn cān zhuǎn yǔ,guān jí mín nǎi wò。

上长溪岭

叶燕

磴道盘空上,如螺作髻旋。dèng dào pán kōng shàng,rú luó zuò jì xuán。
峰残去年雪,客试早春天。fēng cán qù nián xuě,kè shì zǎo chūn tiān。
怪鸟深蹲篝,寒梅远见烟。guài niǎo shēn dūn gōu,hán méi yuǎn jiàn yān。
勿嫌太孤寂,琴筑落层巅。wù xián tài gū jì,qín zhù luò céng diān。

古意

叶燕

秋风飒然来,高阁枕遥想。qiū fēng sà rán lái,gāo gé zhěn yáo xiǎng。
美人在何许,颜色难仿像。měi rén zài hé xǔ,yán sè nán fǎng xiàng。
揽衣起徘徊,虫声杂松响。lǎn yī qǐ pái huái,chóng shēng zá sōng xiǎng。
栖禽静不翻,残月寒初上。qī qín jìng bù fān,cán yuè hán chū shàng。
坏壁挂枯桐,不为无人赏。huài bì guà kū tóng,bù wèi wú rén shǎng。