古诗词

申涵光

燕京即事

申涵光

汉畤秦原罢晓钟,黄绡牙轴市尘封。hàn zhì qín yuán bà xiǎo zhōng,huáng xiāo yá zhóu shì chén fēng。
画图往往多隆准,传是先朝旧御容。huà tú wǎng wǎng duō lóng zhǔn,chuán shì xiān cháo jiù yù róng。

匡庐吟问李饶州志清

申涵光

汝从江右返,正当秋雁分。rǔ cóng jiāng yòu fǎn,zhèng dāng qiū yàn fēn。
几时离却鄱阳水,衣裘尚带匡山云。jǐ shí lí què pó yáng shuǐ,yī qiú shàng dài kuāng shān yún。
我闻匡山天下绝,飞泉百丈吹琼雪。wǒ wén kuāng shān tiān xià jué,fēi quán bǎi zhàng chuī qióng xuě。
香炉五老没层云,影入波涛峰势折。xiāng lú wǔ lǎo méi céng yún,yǐng rù bō tāo fēng shì zhé。
闻有陆羽井,又有远公台。wén yǒu lù yǔ jǐng,yòu yǒu yuǎn gōng tái。
李白读书心所好,至今魂魄应常来。lǐ bái dú shū xīn suǒ hǎo,zhì jīn hún pò yīng cháng lái。
我曾东入吴,扬帆下西浙。wǒ céng dōng rù wú,yáng fān xià xī zhè。
杨子太湖水,满眼吴山北固皆丘垤。yáng zi tài hú shuǐ,mǎn yǎn wú shān běi gù jiē qiū dié。
十载匡庐幽梦结,西江血满鄱湖热。shí zài kuāng lú yōu mèng jié,xī jiāng xuè mǎn pó hú rè。
兵戈遥隔子猷船,汝若曾登可细说。bīng gē yáo gé zi yóu chuán,rǔ ruò céng dēng kě xì shuō。

邯郸行

申涵光

西风吹落叶,飒飒邯郸道。xī fēng chuī luò yè,sà sà hán dān dào。
邯郸兵火后,人家生白草。hán dān bīng huǒ hòu,rén jiā shēng bái cǎo。
我闻邯郸全盛时,朱楼银烛光琉璃。wǒ wén hán dān quán shèng shí,zhū lóu yín zhú guāng liú lí。
赵女临窗调宝瑟,楼前走马黄金羁。zhào nǚ lín chuāng diào bǎo sè,lóu qián zǒu mǎ huáng jīn jī。
即今富贵皆安在,惟有西山青不改。jí jīn fù guì jiē ān zài,wéi yǒu xī shān qīng bù gǎi。
不见游侠子,白日报仇饮都市。bù jiàn yóu xiá zi,bái rì bào chóu yǐn dōu shì。
亦不见垆边倡,华袿凤髻明月珰。yì bù jiàn lú biān chàng,huá guī fèng jì míng yuè dāng。
旧城寥落荆榛里,楼台粉黛皆茫茫。jiù chéng liáo luò jīng zhēn lǐ,lóu tái fěn dài jiē máng máng。
城边过客飞黄土,城上凭临日正午。chéng biān guò kè fēi huáng tǔ,chéng shàng píng lín rì zhèng wǔ。
照眉池畔落寒鸦,不信此地曾歌舞。zhào méi chí pàn luò hán yā,bù xìn cǐ dì céng gē wǔ。
探鷇沙丘去不回,霸图消歇更堪哀。tàn kòu shā qiū qù bù huí,bà tú xiāo xiē gèng kān āi。
邯郸之人思旧德,至今犹上武灵台。hán dān zhī rén sī jiù dé,zhì jīn yóu shàng wǔ líng tái。

岁晏

申涵光

岁晏百物息,草木随风沙。suì yàn bǎi wù xī,cǎo mù suí fēng shā。
松柏惨不舒,况彼园中花。sōng bǎi cǎn bù shū,kuàng bǐ yuán zhōng huā。
层阴昼萧条,微霰时复加。céng yīn zhòu xiāo tiáo,wēi xiàn shí fù jiā。
林中常鸣狐,屋上常鸣鸦。lín zhōng cháng míng hú,wū shàng cháng míng yā。
岂不思远游,负手还咨嗟。qǐ bù sī yuǎn yóu,fù shǒu hái zī jiē。
阳气动飞灰,枯荄渐萌芽。yáng qì dòng fēi huī,kū gāi jiàn méng yá。
严威蕴华滋,深藏古所嘉。yán wēi yùn huá zī,shēn cáng gǔ suǒ jiā。

岁晏

申涵光

荆吴隔大江,风涛不可涉。jīng wú gé dà jiāng,fēng tāo bù kě shè。
短衣凌荒岑,挂桨拨寒月。duǎn yī líng huāng cén,guà jiǎng bō hán yuè。
玄云闭河梁,故人书久绝。xuán yún bì hé liáng,gù rén shū jiǔ jué。
目招谁家儿,轻扬弄绮陌。mù zhāo shuí jiā ér,qīng yáng nòng qǐ mò。
投我蛱蝶罗,系以双玉玦。tóu wǒ jiá dié luó,xì yǐ shuāng yù jué。
我畏不敢过,中途自改辙。wǒ wèi bù gǎn guò,zhōng tú zì gǎi zhé。
弱草披涧阴,梧桐峙高阙。ruò cǎo pī jiàn yīn,wú tóng zhì gāo quē。
本非同根生,荣瘁应各别。běn fēi tóng gēn shēng,róng cuì yīng gè bié。

岁晏

申涵光

亭亭西山云,万仞青芙蓉。tíng tíng xī shān yún,wàn rèn qīng fú róng。
下临不测渊,土有太古松。xià lín bù cè yuān,tǔ yǒu tài gǔ sōng。
松顶巢黄鹤,渊中藏蛟龙。sōng dǐng cháo huáng hè,yuān zhōng cáng jiāo lóng。
蹑屐披云根,乱石翳蓊茸。niè jī pī yún gēn,luàn shí yì wěng rōng。
隔溪三五人,濯足吟疏风。gé xī sān wǔ rén,zhuó zú yín shū fēng。
白发好容颜,无乃商山翁。bái fā hǎo róng yán,wú nǎi shāng shān wēng。
汉庭亦已出,书币凋淳蒙。hàn tíng yì yǐ chū,shū bì diāo chún méng。
真隐自草木,岂贪世上功。zhēn yǐn zì cǎo mù,qǐ tān shì shàng gōng。
落日凌紫烟,挥手吾焉从。luò rì líng zǐ yān,huī shǒu wú yān cóng。

春雪歌

申涵光

北风昨夜吹林莽,雪片朝飞大如掌。běi fēng zuó yè chuī lín mǎng,xuě piàn cháo fēi dà rú zhǎng。
南园老梅冻不开,饥乌啄落青苔上。nán yuán lǎo méi dòng bù kāi,jī wū zhuó luò qīng tái shàng。
破屋寒多午未餐,拥衾对雪空长叹。pò wū hán duō wǔ wèi cān,yōng qīn duì xuě kōng zhǎng tàn。
去岁雨频禾烂死,冰消委巷生波澜。qù suì yǔ pín hé làn sǐ,bīng xiāo wěi xiàng shēng bō lán。
吴楚井乾江底坼,北方翻作蛟龙宅。wú chǔ jǐng qián jiāng dǐ chè,běi fāng fān zuò jiāo lóng zhái。
豪客椎牛昼杀人,弯弓笑入长安陌。háo kè chuí niú zhòu shā rén,wān gōng xiào rù zhǎng ān mò。
长安画阁压氍毹,猎罢高悬金仆姑。zhǎng ān huà gé yā qú shū,liè bà gāo xuán jīn pū gū。
歌声入夜华镫暖,不信人间有饿夫。gē shēng rù yè huá dèng nuǎn,bù xìn rén jiān yǒu è fū。
2712