古诗词

永瑆

出古北口

永瑆

复岭风云郁,层关霄汉开。fù lǐng fēng yún yù,céng guān xiāo hàn kāi。
古愁输远浪,寒色上荒台。gǔ chóu shū yuǎn làng,hán sè shàng huāng tái。
饮马生泉遍,连烽到海回。yǐn mǎ shēng quán biàn,lián fēng dào hǎi huí。
悠然一片月,曾照旧龙堆。yōu rán yī piàn yuè,céng zhào jiù lóng duī。

老边

永瑆

筚路开维始,神皋胜可论。bì lù kāi wéi shǐ,shén gāo shèng kě lùn。
数传天下大,当日老边存。shù chuán tiān xià dà,dāng rì lǎo biān cún。
为是邠岐地,如观江汉源。wèi shì bīn qí dì,rú guān jiāng hàn yuán。
民风政淳朴,耕凿到儿孙。mín fēng zhèng chún pǔ,gēng záo dào ér sūn。

自怡其一

永瑆

自笑诗成债,犹愁岁欲残。zì xiào shī chéng zhài,yóu chóu suì yù cán。
栖迟深屋里,拳曲冻毫端。qī chí shēn wū lǐ,quán qū dòng háo duān。
老眼垂垂暗,名家的的难。lǎo yǎn chuí chuí àn,míng jiā de de nán。
终年无合作,将底世人看。zhōng nián wú hé zuò,jiāng dǐ shì rén kàn。

题李时勉诗笺

永瑆

每抚诗笺感昔贤,墨痕满目意凄然。měi fǔ shī jiān gǎn xī xián,mò hén mǎn mù yì qī rán。
金瓜事惨洪熙世,木校身危正统年。jīn guā shì cǎn hóng xī shì,mù xiào shēn wēi zhèng tǒng nián。
指鹿朝廷谁直道,多鱼将帅竟生还。zhǐ lù cháo tíng shuí zhí dào,duō yú jiāng shuài jìng shēng hái。
诸生亦见何蕃辈,肯为孤臣伏阙前。zhū shēng yì jiàn hé fān bèi,kěn wèi gū chén fú quē qián。

春游故事

永瑆

上春时节上京游,春雨春风尽未休。shàng chūn shí jié shàng jīng yóu,chūn yǔ chūn fēng jǐn wèi xiū。
何处行云停翠管,几家明月入朱楼。hé chù xíng yún tíng cuì guǎn,jǐ jiā míng yuè rù zhū lóu。
山亭小部唐三辅,蜡烛轻烟汉五侯。shān tíng xiǎo bù táng sān fǔ,là zhú qīng yān hàn wǔ hóu。
燕子只知寻社垒,一年一度认帘钩。yàn zi zhǐ zhī xún shè lěi,yī nián yī dù rèn lián gōu。

游澄怀园呈姚息斋郑云门茅耕亭秦易堂戴石士五先生

永瑆

春水随风绿到门,熙朝宰辅旧名园。chūn shuǐ suí fēng lǜ dào mén,xī cháo zǎi fǔ jiù míng yuán。
诸公退食惟文史,深屋端居简晤言。zhū gōng tuì shí wéi wén shǐ,shēn wū duān jū jiǎn wù yán。
花影犹能向晴昊,禽声已复劝清尊。huā yǐng yóu néng xiàng qíng hào,qín shēng yǐ fù quàn qīng zūn。
请看百亩楼台地,薜荔烟痕上短垣。qǐng kàn bǎi mǔ lóu tái dì,bì lì yān hén shàng duǎn yuán。

易州道中作

永瑆

鞭梢拂地出春明,何止人间万里行。biān shāo fú dì chū chūn míng,hé zhǐ rén jiān wàn lǐ xíng。
马上春山南北梦,耳边寒水古今声。mǎ shàng chūn shān nán běi mèng,ěr biān hán shuǐ gǔ jīn shēng。
草回原烧青才动,柳受边风绿未成。cǎo huí yuán shāo qīng cái dòng,liǔ shòu biān fēng lǜ wèi chéng。
正是清明兼上巳,去年零雨最关情。zhèng shì qīng míng jiān shàng sì,qù nián líng yǔ zuì guān qíng。

山亭避雨

永瑆

诘曲山行雨色深,非关野步负登临。jí qū shān xíng yǔ sè shēn,fēi guān yě bù fù dēng lín。
孤亭古树叶微脱,众壑边秋地易阴。gū tíng gǔ shù yè wēi tuō,zhòng hè biān qiū dì yì yīn。
隔岸影寒摇水草,投烟声湿倦山禽。gé àn yǐng hán yáo shuǐ cǎo,tóu yān shēng shī juàn shān qín。
不知油盖从谁借,坐久渐忘人世心。bù zhī yóu gài cóng shuí jiè,zuò jiǔ jiàn wàng rén shì xīn。

过古原州

永瑆

句骊河畔晓阴稠,河水无声漫漫流。jù lí hé pàn xiǎo yīn chóu,hé shuǐ wú shēng màn màn liú。
两桨船头渔父坐,乱烟寒雨古原州。liǎng jiǎng chuán tóu yú fù zuò,luàn yān hán yǔ gǔ yuán zhōu。

闲庭

永瑆

漠漠闲庭纳景宽,玉阑干外水光寒。mò mò xián tíng nà jǐng kuān,yù lán gàn wài shuǐ guāng hán。
春来别有双梅树,欲寄情深落笔难。chūn lái bié yǒu shuāng méi shù,yù jì qíng shēn luò bǐ nán。

闲庭

永瑆

明霞散彩小楼西,碧柳初长紫燕啼。míng xiá sàn cǎi xiǎo lóu xī,bì liǔ chū zhǎng zǐ yàn tí。
正是闲庭风景暮,游人归去草萋萋。zhèng shì xián tíng fēng jǐng mù,yóu rén guī qù cǎo qī qī。

汶上

永瑆

一水中涵翠浪明,北连晓色泰安城。yī shuǐ zhōng hán cuì làng míng,běi lián xiǎo sè tài ān chéng。
烟蓑袅袅停桡处,汶上春阴画不成。yān suō niǎo niǎo tíng ráo chù,wèn shàng chūn yīn huà bù chéng。

秋分日作

永瑆

乔木众绿退,寥天绪风起。qiáo mù zhòng lǜ tuì,liáo tiān xù fēng qǐ。
迨此夕阳好,忽共流波靡。dài cǐ xī yáng hǎo,hū gòng liú bō mí。
自有中天月,可以见千里。zì yǒu zhōng tiān yuè,kě yǐ jiàn qiān lǐ。
山川阻且修,白露零未已。shān chuān zǔ qiě xiū,bái lù líng wèi yǐ。

寒雨吟

永瑆

行云晻蔼西山岑,苍然暝色成轻阴。xíng yún àn ǎi xī shān cén,cāng rán míng sè chéng qīng yīn。
初看小苑收残照,渐觉凉风动远林。chū kàn xiǎo yuàn shōu cán zhào,jiàn jué liáng fēng dòng yuǎn lín。
凉风飒飒吹旋急,细雨丝丝芳树湿。liáng fēng sà sà chuī xuán jí,xì yǔ sī sī fāng shù shī。
鸭炉小饼自添熏,鸳瓦层檐未闻滴。yā lú xiǎo bǐng zì tiān xūn,yuān wǎ céng yán wèi wén dī。
辘轳金井阑边转,隔花宫漏宵寒浅。lù lú jīn jǐng lán biān zhuǎn,gé huā gōng lòu xiāo hán qiǎn。
暗疑漙露湛金英,静喜霏香润苍藓。àn yí tuán lù zhàn jīn yīng,jìng xǐ fēi xiāng rùn cāng xiǎn。
金英还杂遝,苍藓正参差。jīn yīng hái zá tà,cāng xiǎn zhèng cān chà。
芳怀漠漠秋怀并,寒浅寒深只自知。fāng huái mò mò qiū huái bìng,hán qiǎn hán shēn zhǐ zì zhī。
空阶络纬啼声小,半落红莲向宫沼。kōng jiē luò wěi tí shēng xiǎo,bàn luò hóng lián xiàng gōng zhǎo。
高楼雁响此时沉,寒雨机声何处好。gāo lóu yàn xiǎng cǐ shí chén,hán yǔ jī shēng hé chù hǎo。
霏微寒雨暮秋天,罗幔秋镫黯澹边。fēi wēi hán yǔ mù qiū tiān,luó màn qiū dèng àn dàn biān。
秋衣准拟明朝换,明日帘栊冷翠烟。qiū yī zhǔn nǐ míng cháo huàn,míng rì lián lóng lěng cuì yān。

渡句骊河

永瑆

句骊之河河水古,贞观万马饮马渡。jù lí zhī hé hé shuǐ gǔ,zhēn guān wàn mǎ yǐn mǎ dù。
淤泥塞道军负土,行人欲寻失故处。yū ní sāi dào jūn fù tǔ,xíng rén yù xún shī gù chù。
何况司马懿与公孙渊,一胜一败千余年。hé kuàng sī mǎ yì yǔ gōng sūn yuān,yī shèng yī bài qiān yú nián。
萧萧野岸水无言,西流绕出邓子村。xiāo xiāo yě àn shuǐ wú yán,xī liú rào chū dèng zi cūn。
辽西河之右,辽东河之左,太平疆界无彼我。liáo xī hé zhī yòu,liáo dōng hé zhī zuǒ,tài píng jiāng jiè wú bǐ wǒ。
河左辽之东,河右辽之西,年年入贡高句骊。hé zuǒ liáo zhī dōng,hé yòu liáo zhī xī,nián nián rù gòng gāo jù lí。

韩太傅祠

永瑆

弱龄诵古策,意本嗜韩诗。ruò líng sòng gǔ cè,yì běn shì hán shī。
《外传》数万言,逸事赅信疑。wài chuán shù wàn yán,yì shì gāi xìn yí。
昔者仲尼徒,一本乃百支。xī zhě zhòng ní tú,yī běn nǎi bǎi zhī。
祖龙炀为烟,遗老伏余黎。zǔ lóng yáng wèi yān,yí lǎo fú yú lí。
汉兴稍收拾,厥初人异师。hàn xīng shāo shōu shí,jué chū rén yì shī。
师异虽纷纭,渊源各能持。shī yì suī fēn yún,yuān yuán gè néng chí。
太傅尤卓然,方当文景时。tài fù yóu zhuó rán,fāng dāng wén jǐng shí。
黄老芥青紫,抱经如不知。huáng lǎo jiè qīng zǐ,bào jīng rú bù zhī。
下马肃修容,再拜三间祠。xià mǎ sù xiū róng,zài bài sān jiān cí。
陟彼授经台,低徊步难移。zhì bǐ shòu jīng tái,dī huái bù nán yí。
《小宛》之四章,慨彼日月斯。xiǎo wǎn zhī sì zhāng,kǎi bǐ rì yuè sī。
太傅阐其旨,切切作箴规。tài fù chǎn qí zhǐ,qiè qiè zuò zhēn guī。
苟能日益慎,完如金城基。gǒu néng rì yì shèn,wán rú jīn chéng jī。
六语奥而简,夙昔服膺之。liù yǔ ào ér jiǎn,sù xī fú yīng zhī。
修能迄无谓,出门颜忸怩。xiū néng qì wú wèi,chū mén yán niǔ ní。

曲阿后湖用颜延年三月三日侍游韵赠吉渭厓先生

永瑆

发岁徂南征,江路纡上游。fā suì cú nán zhēng,jiāng lù yū shàng yóu。
俶装被霜雪,驾言发皇州。chù zhuāng bèi shuāng xuě,jià yán fā huáng zhōu。
历览岱峄阳,涉乱淮湖流。lì lǎn dài yì yáng,shè luàn huái hú liú。
飞云傍转毂,皓魄随行舟。fēi yún bàng zhuǎn gǔ,hào pò suí xíng zhōu。
观涛海门出,采华京口浮。guān tāo hǎi mén chū,cǎi huá jīng kǒu fú。
潺湲弄湖水,棽丽扬翠斿。chán yuán nòng hú shuǐ,shēn lì yáng cuì yóu。
阅军战舰罢,击汰棹女讴。yuè jūn zhàn jiàn bà,jī tài zhào nǚ ōu。
侧闻东海神,具礼倾十州。cè wén dōng hǎi shén,jù lǐ qīng shí zhōu。
嘉哉静姝子,不字非其畴。jiā zāi jìng shū zi,bù zì fēi qí chóu。
翩翩金马彦,养疾栖林丘。piān piān jīn mǎ yàn,yǎng jí qī lín qiū。
相逢话离索,迨此东风柔。xiāng féng huà lí suǒ,dài cǐ dōng fēng róu。

叹菊

永瑆

千山凛严宵,众木落清晓。qiān shān lǐn yán xiāo,zhòng mù luò qīng xiǎo。
我行木兰中,满目秋事老。wǒ xíng mù lán zhōng,mǎn mù qiū shì lǎo。
忆我寓舍菊,阶砌旧缭绕。yì wǒ yù shě jú,jiē qì jiù liáo rào。
或能凌霜风,及归遂幽讨。huò néng líng shuāng fēng,jí guī suì yōu tǎo。
寒窗暂凭藉,短彗急洒扫。hán chuāng zàn píng jí,duǎn huì jí sǎ sǎo。
而何一怅意,委地竟衰槁。ér hé yī chàng yì,wěi dì jìng shuāi gǎo。
枝梢助憔悴,姿格失窈窕。zhī shāo zhù qiáo cuì,zī gé shī yǎo tiǎo。
闹蜂远扬去,吟虫近萦抱。nào fēng yuǎn yáng qù,yín chóng jìn yíng bào。
谁云冥情思,只是触烦恼。shuí yún míng qíng sī,zhǐ shì chù fán nǎo。
万物固代谢,菁英焉可保。wàn wù gù dài xiè,jīng yīng yān kě bǎo。
留连自怆恻,毋乃乖达道。liú lián zì chuàng cè,wú nǎi guāi dá dào。
顾念手亲栽,胡能首轻掉。gù niàn shǒu qīn zāi,hú néng shǒu qīng diào。
虽乏靓妆艳,庶期素襟表。suī fá jìng zhuāng yàn,shù qī sù jīn biǎo。
赋质良苦薄,一荣如过鸟。fù zhì liáng kǔ báo,yī róng rú guò niǎo。
使我兴欲索,胡为剧潦倒。shǐ wǒ xīng yù suǒ,hú wèi jù lǎo dào。
明晨舍之归,策马意悄悄。míng chén shě zhī guī,cè mǎ yì qiāo qiāo。

崖口同朱石君先生作

永瑆

双崖豁苍穹,万仞削壁直。shuāng yá huō cāng qióng,wàn rèn xuē bì zhí。
将将象积石,左右屹如植。jiāng jiāng xiàng jī shí,zuǒ yòu yì rú zhí。
疏峰镇其甍,仍岩卫其阈。shū fēng zhèn qí méng,réng yán wèi qí yù。
阊阖何其衢,虎豹守其塞。chāng hé hé qí qú,hǔ bào shǒu qí sāi。
攀愁猿猱足,过穷飞鸟翼。pān chóu yuán náo zú,guò qióng fēi niǎo yì。
老藤束阽危,怪松出劖刻。lǎo téng shù diàn wēi,guài sōng chū chán kè。
太古无登降,莓苔厚黝黑。tài gǔ wú dēng jiàng,méi tái hòu yǒu hēi。
崖阳荣灵草,素霜莫能蚀。yá yáng róng líng cǎo,sù shuāng mò néng shí。
崖阴处山鬼,皦日安得仄。yá yīn chù shān guǐ,jiǎo rì ān dé zè。
哨门轧关键,百宝气屯逼。shào mén yà guān jiàn,bǎi bǎo qì tún bī。
龟山横西南,伊孙中抑淢。guī shān héng xī nán,yī sūn zhōng yì yù。
理无生使独,意惊见所域。lǐ wú shēng shǐ dú,yì jīng jiàn suǒ yù。
含晖娱已极,蕴真赏何亟。hán huī yú yǐ jí,yùn zhēn shǎng hé jí。
从猎兰台英,敬尔载笔职。cóng liè lán tái yīng,jìng ěr zài bǐ zhí。
不见燕然铭,千载无变泐。bù jiàn yàn rán míng,qiān zài wú biàn lè。

自题画梅

永瑆

苍苍暮景翻归鸦,玉房掣锁玉绳斜。cāng cāng mù jǐng fān guī yā,yù fáng chè suǒ yù shéng xié。
春愁浩荡不可说,东溟皓魄照寒花。chūn chóu hào dàng bù kě shuō,dōng míng hào pò zhào hán huā。
罗浮仙人翠鸾车,水苍锵然戛冲牙。luó fú xiān rén cuì luán chē,shuǐ cāng qiāng rán jiá chōng yá。
飞云乱絮相交加,大庾嵯峨阻且遐。fēi yún luàn xù xiāng jiāo jiā,dà yǔ cuó é zǔ qiě xiá。
江城入破听不得,策杖矫首还归家。jiāng chéng rù pò tīng bù dé,cè zhàng jiǎo shǒu hái guī jiā。
雪如春愁乱如麻,芳草漠漠生天涯。xuě rú chūn chóu luàn rú má,fāng cǎo mò mò shēng tiān yá。
3112