古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
任瑗
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
金山
清
:
任瑗
江流忽辟易,天际袅烟鬟。
jiāng liú hū pì yì,tiān jì niǎo yān huán。
樵路钟声外,僧帆树色间。
qiáo lù zhōng shēng wài,sēng fān shù sè jiān。
月明龙入钵,潮落鹘归山。
yuè míng lóng rù bō,cháo luò gǔ guī shān。
何日辞妻子,丹砂驻暮颜。
hé rì cí qī zi,dān shā zhù mù yán。
AI赏析
游栖霞偕若衡兄作
清
:
任瑗
好穷奇绝境,特地上峰巅。
hǎo qióng qí jué jìng,tè dì shàng fēng diān。
瀑响三秋雨,松含六代烟。
pù xiǎng sān qiū yǔ,sōng hán liù dài yān。
山多皆拱寺,江远欲浮天。
shān duō jiē gǒng sì,jiāng yuǎn yù fú tiān。
愁绝区中事,相留可判年。
chóu jué qū zhōng shì,xiāng liú kě pàn nián。
AI赏析
寄答遂堂先生
清
:
任瑗
忆坐冰斋夏日凉,归来两见菊花黄。
yì zuò bīng zhāi xià rì liáng,guī lái liǎng jiàn jú huā huáng。
怀奇敢望孔文举,推毂还闻盛孝章。
huái qí gǎn wàng kǒng wén jǔ,tuī gǔ hái wén shèng xiào zhāng。
鸥梦不知江水阔,鸿音时隔岭云长。
ōu mèng bù zhī jiāng shuǐ kuò,hóng yīn shí gé lǐng yún zhǎng。
可知寂寞墙东客,录尽床头种树方。
kě zhī jì mò qiáng dōng kè,lù jǐn chuáng tóu zhǒng shù fāng。
AI赏析
田家
清
:
任瑗
柳阴荷锄归,豆荚未出土。
liǔ yīn hé chú guī,dòu jiá wèi chū tǔ。
呼儿夜饭牛,昨宵有微雨。
hū ér yè fàn niú,zuó xiāo yǒu wēi yǔ。
AI赏析