古诗词

任玉卮

蝶恋花

任玉卮

春雨催花知几许。chūn yǔ cuī huā zhī jǐ xǔ。
尽日溟蒙,洒遍江头树。jǐn rì míng méng,sǎ biàn jiāng tóu shù。
才喜春来春又暮。cái xǐ chūn lái chūn yòu mù。
一年好景成孤度。yī nián hǎo jǐng chéng gū dù。
满目飞花兼落絮。mǎn mù fēi huā jiān luò xù。
却趁东风,冉冉随春去。què chèn dōng fēng,rǎn rǎn suí chūn qù。
只有梁间双燕语。zhǐ yǒu liáng jiān shuāng yàn yǔ。
声声还在侬家住。shēng shēng hái zài nóng jiā zhù。

送陈姨归新安

任玉卮

伤子远别离,辞亲日初晓。shāng zi yuǎn bié lí,cí qīn rì chū xiǎo。
后会知何时,泪滴荆溪草。hòu huì zhī hé shí,lèi dī jīng xī cǎo。

送陈姨归新安

任玉卮

朝来理行棹,一别萦千思。cháo lái lǐ xíng zhào,yī bié yíng qiān sī。
难为雁行留,执手空嗟咨。nán wèi yàn xíng liú,zhí shǒu kōng jiē zī。

送陈姨归新安

任玉卮

絮语不能尽,归来未几时。xù yǔ bù néng jǐn,guī lái wèi jǐ shí。
双亲惜儿去,白发又丝丝。shuāng qīn xī ér qù,bái fā yòu sī sī。

送陈姨归新安

任玉卮

堤边古杨柳,暗拂行人衣。dī biān gǔ yáng liǔ,àn fú xíng rén yī。
绾尽情多少,莫教音信稀。wǎn jǐn qíng duō shǎo,mò jiào yīn xìn xī。

敬题先严双栖图

任玉卮

图就严亲清健容,薇花夜月两溶溶。tú jiù yán qīn qīng jiàn róng,wēi huā yè yuè liǎng róng róng。
应怜母氏留长恨,故遣丹青觅旧踪。yīng lián mǔ shì liú zhǎng hèn,gù qiǎn dān qīng mì jiù zōng。