古诗词

石福作

议开水沙连番界杂作六首

石福作

台湾虽异域,唇齿却相依。tái wān suī yì yù,chún chǐ què xiāng yī。
沿海六七省,全赖作藩篱。yán hǎi liù qī shěng,quán lài zuò fān lí。
台安内地乐,台动天下疑。tái ān nèi dì lè,tái dòng tiān xià yí。
未雨不绸缪,终必悔噬脐。wèi yǔ bù chóu móu,zhōng bì huǐ shì qí。
谁云海外岛,不可令民滋。shuí yún hǎi wài dǎo,bù kě lìng mín zī。
有人此有土,气运不可羁。yǒu rén cǐ yǒu tǔ,qì yùn bù kě jī。
时哉弗可失,愿君聊慎思。shí zāi fú kě shī,yuàn jūn liáo shèn sī。
民弱盗将据,盗起番亦悲。mín ruò dào jiāng jù,dào qǐ fān yì bēi。
荷兰与日本,眈眈共朵颐。hé lán yǔ rì běn,dān dān gòng duǒ yí。
王化大无外,何患此繁蚩。wáng huà dà wú wài,hé huàn cǐ fán chī。

议开水沙连番界杂作六首

石福作

彰化东南境,二十四番藔。zhāng huà dōng nán jìng,èr shí sì fān liáo。
宽旷兼沃衍,气势亦雄骁。kuān kuàng jiān wò yǎn,qì shì yì xióng xiāo。
兹土百年后,作邑不须龟。zī tǔ bǎi nián hòu,zuò yì bù xū guī。
近以险阻弃,绝人长蓬蒿。jìn yǐ xiǎn zǔ qì,jué rén zhǎng péng hāo。
利在曷可绝,番黎苦相招。lì zài hé kě jué,fān lí kǔ xiāng zhāo。
不为民之宅,将为贼之巢。bù wèi mín zhī zhái,jiāng wèi zéi zhī cháo。
遐荒莫过问,啸聚藏鸱枭。xiá huāng mò guò wèn,xiào jù cáng chī xiāo。
何如听民辟,戒备一方遥。hé rú tīng mín pì,jiè bèi yī fāng yáo。
行古屯田法,令彼伏莽消。xíng gǔ tún tián fǎ,lìng bǐ fú mǎng xiāo。

议开水沙连番界杂作六首

石福作

沙连内山里,形胜类户门。shā lián nèi shān lǐ,xíng shèng lèi hù mén。
其中开平旷,可容数十村。qí zhōng kāi píng kuàng,kě róng shù shí cūn。
关键南北卡,奸宄往来频。guān jiàn nán běi kǎ,jiān guǐ wǎng lái pín。
昔以逋逃薮,议弃为荆榛。xī yǐ bū táo sǒu,yì qì wèi jīng zhēn。
此处田土饶,山木利斧斤。cǐ chù tián tǔ ráo,shān mù lì fǔ jīn。
何如设屯戍,守备为游巡。hé rú shè tún shù,shǒu bèi wèi yóu xún。
左拊半线臂,右塞鹿港漘。zuǒ fǔ bàn xiàn bì,yòu sāi lù gǎng chún。
既清逸贼巢,亦靖野番氛。jì qīng yì zéi cháo,yì jìng yě fān fēn。
邑治得屏障,相需若齿唇。yì zhì dé píng zhàng,xiāng xū ruò chǐ chún。

议开水沙连番界杂作六首

石福作

内山有生番,可以暂而熟。nèi shān yǒu shēng fān,kě yǐ zàn ér shú。
王化弃不收,犷悍若野鹿。wáng huà qì bù shōu,guǎng hàn ruò yě lù。
穿菁截人首,饰金夸其族。chuān jīng jié rén shǒu,shì jīn kuā qí zú。
自昔以为常,近者乃更酷。zì xī yǐ wèi cháng,jìn zhě nǎi gèng kù。
斯民则何辜,晨樵夕弗复。sī mín zé hé gū,chén qiáo xī fú fù。
不庭宜有征,振威宁百谷。bù tíng yí yǒu zhēng,zhèn wēi níng bǎi gǔ。
土辟听民趋,番驯赋亦足。tǔ pì tīng mín qū,fān xùn fù yì zú。
无因竟退避,划疆俾肆毒。wú yīn jìng tuì bì,huà jiāng bǐ sì dú。
可怜近为戕,将祸及床褥。kě lián jìn wèi qiāng,jiāng huò jí chuáng rù。

议开水沙连番界杂作六首

石福作

弃此千里地,唐山一省同。qì cǐ qiān lǐ dì,táng shān yī shěng tóng。
万雾倚天际,清浊与海通。wàn wù yǐ tiān jì,qīng zhuó yǔ hǎi tōng。
广野浑无垠,民番各喁喁。guǎng yě hún wú yín,mín fān gè yóng yóng。
不设官兵守,其患将无穷。bù shè guān bīng shǒu,qí huàn jiāng wú qióng。
南划虎尾溪,北踞大鸡笼。nán huà hǔ wěi xī,běi jù dà jī lóng。
卒足四百名,分汛扼要冲。zú zú sì bǎi míng,fēn xùn è yào chōng。
台北庶不虚,全郡势自雄。tái běi shù bù xū,quán jùn shì zì xióng。
晏海最上策,犹豫误乃公。yàn hǎi zuì shàng cè,yóu yù wù nǎi gōng。

议开水沙连番界杂作六首

石福作

埔里彰化东,从古无人至。pǔ lǐ zhāng huà dōng,cóng gǔ wú rén zhì。
维嘉庆末年,人民辟渐炽。wéi jiā qìng mò nián,rén mín pì jiàn chì。
川原灵秀开,郁勃不可闭。chuān yuán líng xiù kāi,yù bó bù kě bì。
式廓惟日增,蹙缩实非计。shì kuò wéi rì zēng,cù suō shí fēi jì。
当听民开筑,疆理以时议。dāng tīng mín kāi zhù,jiāng lǐ yǐ shí yì。
舆论如可采,愿君少留意。yú lùn rú kě cǎi,yuàn jūn shǎo liú yì。