古诗词

伊福讷

丙寅除夕

伊福讷

鼎鼎复堂堂,流年亦太忙。dǐng dǐng fù táng táng,liú nián yì tài máng。
惊心来不已,弹指去何乡。jīng xīn lái bù yǐ,dàn zhǐ qù hé xiāng。
且喜镫如月,休歌镜有霜。qiě xǐ dèng rú yuè,xiū gē jìng yǒu shuāng。
团圞小儿女,欢笑劝椒觞。tuán luán xiǎo ér nǚ,huān xiào quàn jiāo shāng。

初寒

伊福讷

霜余风力紧,池水见冰痕。shuāng yú fēng lì jǐn,chí shuǐ jiàn bīng hén。
落叶聚空巷,饥乌投远村。luò yè jù kōng xiàng,jī wū tóu yuǎn cūn。
杯深山酒薄,火细竹炉温。bēi shēn shān jiǔ báo,huǒ xì zhú lú wēn。
病客将寒菊,萧然日掩门。bìng kè jiāng hán jú,xiāo rán rì yǎn mén。

初寒

伊福讷

与客围炉话,匏樽亦尽欢。yǔ kè wéi lú huà,páo zūn yì jǐn huān。
意非矜旷达,老耻托饥寒。yì fēi jīn kuàng dá,lǎo chǐ tuō jī hán。
乱草搜蟫箧,寒花上鹖冠。luàn cǎo sōu yín qiè,hán huā shàng hé guān。
破琴霜韵古,酒罢为君弹。pò qín shuāng yùn gǔ,jiǔ bà wèi jūn dàn。

次韵车宜年民部感春诗

伊福讷

花半阑珊月半规,车轮无恙竞刀锥。huā bàn lán shān yuè bàn guī,chē lún wú yàng jìng dāo zhuī。
梦中亦觉生三耳,画里焉能斗十眉。mèng zhōng yì jué shēng sān ěr,huà lǐ yān néng dòu shí méi。
雁到春来翻北向,鹏须海运始南为。yàn dào chūn lái fān běi xiàng,péng xū hǎi yùn shǐ nán wèi。
何当载酒横箫去,风雨荒山读断碑。hé dāng zài jiǔ héng xiāo qù,fēng yǔ huāng shān dú duàn bēi。

次韵车宜年民部感春诗

伊福讷

何须举扇障元规,不对《阴符》滥引锥。hé xū jǔ shàn zhàng yuán guī,bù duì yīn fú làn yǐn zhuī。
殿角凉风消渴梦,镫前新样入时眉。diàn jiǎo liáng fēng xiāo kě mèng,dèng qián xīn yàng rù shí méi。
少年雅自清狂在,晚节犹堪阔略为。shǎo nián yǎ zì qīng kuáng zài,wǎn jié yóu kān kuò lüè wèi。
试问襄阳杜元凯,几番陵谷到残碑。shì wèn xiāng yáng dù yuán kǎi,jǐ fān líng gǔ dào cán bēi。

寄台湾巡使六给事

伊福讷

东华尘土应怜我,南海烟霞尽属君。dōng huá chén tǔ yīng lián wǒ,nán hǎi yān xiá jǐn shǔ jūn。
惆怅暮春好时节,白沙红树草连云。chóu chàng mù chūn hǎo shí jié,bái shā hóng shù cǎo lián yún。

寄台湾巡使六给事

伊福讷

浴日扶桑迥绝伦,花繁官阁静无尘。yù rì fú sāng jiǒng jué lún,huā fán guān gé jìng wú chén。
海天对月闲吟际,好报平安慰故人。hǎi tiān duì yuè xián yín jì,hǎo bào píng ān wèi gù rén。

次韵查俭堂主事移居

伊福讷

墙角几叠倪迂山,高檐冷滴松梢烟。qiáng jiǎo jǐ dié ní yū shān,gāo yán lěng dī sōng shāo yān。
市南屋宇苦喧隘,此间气象何萧然。shì nán wū yǔ kǔ xuān ài,cǐ jiān qì xiàng hé xiāo rán。
左桐右竹蹊径别,顿令杖履疑林泉。zuǒ tóng yòu zhú qī jìng bié,dùn lìng zhàng lǚ yí lín quán。
平台三面敞虚碧,隔城翠霁浮晴川。píng tái sān miàn chǎng xū bì,gé chéng cuì jì fú qíng chuān。
飘风偶送市声远,飞尘不到苔阶前。piāo fēng ǒu sòng shì shēng yuǎn,fēi chén bù dào tái jiē qián。
主人习静悦幽赏,聿来正值初寒天。zhǔ rén xí jìng yuè yōu shǎng,yù lái zhèng zhí chū hán tiān。
瘦藤倚石霜色老,文纱卷日晨光妍。shòu téng yǐ shí shuāng sè lǎo,wén shā juǎn rì chén guāng yán。
位置家具各得所,依稀风趣思南田。wèi zhì jiā jù gè dé suǒ,yī xī fēng qù sī nán tián。
初白移居富吟咏,佳话传自康熙年。chū bái yí jū fù yín yǒng,jiā huà chuán zì kāng xī nián。
琳琅继和复今日,玉峰交映增便娟。lín láng jì hé fù jīn rì,yù fēng jiāo yìng zēng biàn juān。
三径已迟求仲至,一榻应待徐生眠。sān jìng yǐ chí qiú zhòng zhì,yī tà yīng dài xú shēng mián。
层轩看月树入画,石栏点笔人如仙。céng xuān kàn yuè shù rù huà,shí lán diǎn bǐ rén rú xiān。
何必山亭与涧户,自无俗状能攀缘。hé bì shān tíng yǔ jiàn hù,zì wú sú zhuàng néng pān yuán。
第五桥边夕阳路,临风载诵《停云篇》。dì wǔ qiáo biān xī yáng lù,lín fēng zài sòng tíng yún piān。

故友音布字闻远又自号双峰居士工书嗜酒往往不与人书其所善虽弗请亦与也以故多所不合竟以诸生老板桥郑燮为长歌以哀之词旨悲怆余读之深慨夫故旧之存殁为作是歌

伊福讷

吾乡书法双峰豪,藏帖千本如屋高。wú xiāng shū fǎ shuāng fēng háo,cáng tiē qiān běn rú wū gāo。
摩挲寝食四十载,镕铸昔哲神嚣嚣。mó sā qǐn shí sì shí zài,róng zhù xī zhé shén xiāo xiāo。
平生爱友兼爱酒,酒酣始肯挥霜毫。píng shēng ài yǒu jiān ài jiǔ,jiǔ hān shǐ kěn huī shuāng háo。
笔圆墨润腕肘活,往来如运庖丁刀。bǐ yuán mò rùn wàn zhǒu huó,wǎng lái rú yùn páo dīng dāo。
楷法端庄杂流丽,九华春殿金环摇。kǎi fǎ duān zhuāng zá liú lì,jiǔ huá chūn diàn jīn huán yáo。
草书怪变莫方物,规矩巧随风雨交。cǎo shū guài biàn mò fāng wù,guī jǔ qiǎo suí fēng yǔ jiāo。
云屯海立露蛟蜃,巨石大木趋波涛。yún tún hǎi lì lù jiāo shèn,jù shí dà mù qū bō tāo。
观者屏息不得语,甬道九绝神兵鏖。guān zhě píng xī bù dé yǔ,yǒng dào jiǔ jué shén bīng áo。
欻然却立更呼酒,纸上余力犹腾跳。chuā rán què lì gèng hū jiǔ,zhǐ shàng yú lì yóu téng tiào。
长安城中贵介子,高车大马行相邀。zhǎng ān chéng zhōng guì jiè zi,gāo chē dà mǎ xíng xiāng yāo。
等闲只字未易得,笑谓卿辈非吾曹。děng xián zhǐ zì wèi yì dé,xiào wèi qīng bèi fēi wú cáo。
琳宫梵字偶独往,要寻残碣窥前朝。lín gōng fàn zì ǒu dú wǎng,yào xún cán jié kuī qián cháo。
沙弥衲子喜一至,争煎佳茗沽春醪。shā mí nà zi xǐ yī zhì,zhēng jiān jiā míng gū chūn láo。
解衣磅礴数十纸,戏拍僧顶如空瓢。jiě yī bàng bó shù shí zhǐ,xì pāi sēng dǐng rú kōng piáo。
晚游西园号老友,闻远晚年游康邸,葛衣竹杖从逍遥。wǎn yóu xī yuán hào lǎo yǒu,wén yuǎn wǎn nián yóu kāng dǐ,gé yī zhú zhàng cóng xiāo yáo。
西园宾客多隽雅,一一心折同下僚。xī yuán bīn kè duō juàn yǎ,yī yī xīn zhé tóng xià liáo。
相赏独有板桥郑,酒场棋墅恒连镳。xiāng shǎng dú yǒu bǎn qiáo zhèng,jiǔ chǎng qí shù héng lián biāo。
歌呼尔汝任所适,非云名士矜高标。gē hū ěr rǔ rèn suǒ shì,fēi yún míng shì jīn gāo biāo。
板桥作字自奇古,衾被画破多吴绡。bǎn qiáo zuò zì zì qí gǔ,qīn bèi huà pò duō wú xiāo。
章草篆籀随手掇,懒同时辈为推敲。zhāng cǎo zhuàn zhòu suí shǒu duō,lǎn tóng shí bèi wèi tuī qiāo。
喜共双峰遇都下,韩陵片石尊琼瑶。xǐ gòng shuāng fēng yù dōu xià,hán líng piàn shí zūn qióng yáo。
戏鸿云鹤互倾倒,家鸡野鹜由诋嘲。xì hóng yún hè hù qīng dào,jiā jī yě wù yóu dǐ cháo。
即今双峰墓木拱,荒原冷落迷蓬蒿。jí jīn shuāng fēng mù mù gǒng,huāng yuán lěng luò mí péng hāo。
犹复长歌致深慨,凄音激越兼《风》《骚》。yóu fù zhǎng gē zhì shēn kǎi,qī yīn jī yuè jiān fēng sāo。
寄我一篇寒月夕,烛花如豆荧虚寮。jì wǒ yī piān hán yuè xī,zhú huā rú dòu yíng xū liáo。
命儿细读再三听,涔涔老泪垂青袍。mìng ér xì dú zài sān tīng,cén cén lǎo lèi chuí qīng páo。
独鹤无声斗杓转,百灵下集云旗飘。dú hè wú shēng dòu biāo zhuǎn,bǎi líng xià jí yún qí piāo。
怀人感旧渺何极,有酒难向霜空浇。huái rén gǎn jiù miǎo hé jí,yǒu jiǔ nán xiàng shuāng kōng jiāo。
嗟乎双峰已矣板桥远,使我白发空萧萧。jiē hū shuāng fēng yǐ yǐ bǎn qiáo yuǎn,shǐ wǒ bái fā kōng xiāo xiāo。