古诗词

白衣保

春愁

白衣保

不解因何事,当春倍黯然。bù jiě yīn hé shì,dāng chūn bèi àn rán。
野棠孤冢月,芳草暮村烟。yě táng gū zhǒng yuè,fāng cǎo mù cūn yān。
许国心犹壮,怀人梦可怜。xǔ guó xīn yóu zhuàng,huái rén mèng kě lián。
无聊频唤酒,费尽买花钱。wú liáo pín huàn jiǔ,fèi jǐn mǎi huā qián。

渡黄河

白衣保

击楫金堤下,中流望眼开。jī jí jīn dī xià,zhōng liú wàng yǎn kāi。
水从天上落,人自日边来。shuǐ cóng tiān shàng luò,rén zì rì biān lái。
废垒寒烟白,荒墩画角哀。fèi lěi hán yān bái,huāng dūn huà jiǎo āi。
夷门知不远,吊古独徘徊。yí mén zhī bù yuǎn,diào gǔ dú pái huái。

秋日晚归

白衣保

林外红霞拂女墙,征衫初换爱新凉。lín wài hóng xiá fú nǚ qiáng,zhēng shān chū huàn ài xīn liáng。
板桥柳色经残雨,山店鸦声报夕阳。bǎn qiáo liǔ sè jīng cán yǔ,shān diàn yā shēng bào xī yáng。
久客不妨甘寂寞,微官何必卜行藏。jiǔ kè bù fáng gān jì mò,wēi guān hé bì bo xíng cáng。
萧萧鞍马秋风里,又见梧桐几叶黄。xiāo xiāo ān mǎ qiū fēng lǐ,yòu jiàn wú tóng jǐ yè huáng。

山僧吟赠青眉道人

白衣保

夕阳落幽涧,风泉鸣疏林。xī yáng luò yōu jiàn,fēng quán míng shū lín。
泉声泻涧影,不乱山僧心。quán shēng xiè jiàn yǐng,bù luàn shān sēng xīn。
山僧久面壁,坐处寒云深。shān sēng jiǔ miàn bì,zuò chù hán yún shēn。
哀猿与孤鹤,相伴山僧吟。āi yuán yǔ gū hè,xiāng bàn shān sēng yín。