古诗词

安日润

酬步

安日润

醉步蓬蒿径,新诗取次成。zuì bù péng hāo jìng,xīn shī qǔ cì chéng。
书镫隔帘影,茶鼎沸炉声。shū dèng gé lián yǐng,chá dǐng fèi lú shēng。
骤雨随风过,残云逆月行。zhòu yǔ suí fēng guò,cán yún nì yuè xíng。
蛩吟倍高兴,相和到天明。qióng yín bèi gāo xīng,xiāng hé dào tiān míng。

怀石子真明经

安日润

先生真与世情疏,久掩柴门只静居。xiān shēng zhēn yǔ shì qíng shū,jiǔ yǎn chái mén zhǐ jìng jū。
半世春心伤杜牧,十年秋雨病相如。bàn shì chūn xīn shāng dù mù,shí nián qiū yǔ bìng xiāng rú。
语逢慷慨多经世,诗有推敲每起予。yǔ féng kāng kǎi duō jīng shì,shī yǒu tuī qiāo měi qǐ yǔ。
咫尺相违竟三载,教人频望只轮车。zhǐ chǐ xiāng wéi jìng sān zài,jiào rén pín wàng zhǐ lún chē。