古诗词

江德量

奉题时帆先生溪桥诗思图用覃溪师韵

江德量

水流云在意,同此证初心。shuǐ liú yún zài yì,tóng cǐ zhèng chū xīn。
选石坐春昼,惜芳穿故林。xuǎn shí zuò chūn zhòu,xī fāng chuān gù lín。
别惊诗力健,豪忘酒杯深。bié jīng shī lì jiàn,háo wàng jiǔ bēi shēn。
得句时还读,琅琅和素琴。dé jù shí hái dú,láng láng hé sù qín。

奉题时帆先生溪桥诗思图用覃溪师韵

江德量

拈题迩英阁,亲度御毫曾。niān tí ěr yīng gé,qīn dù yù háo céng。
地回依香案,归迟拥院镫。dì huí yī xiāng àn,guī chí yōng yuàn dèng。
登台看衮衮,执卷尚兢兢。dēng tái kàn gǔn gǔn,zhí juǎn shàng jīng jīng。
笑问源头水,生寒可胜冰。xiào wèn yuán tóu shuǐ,shēng hán kě shèng bīng。

金陵六佳园

江德量

中山池馆碧溪滨,乔木荒凉迹就湮。zhōng shān chí guǎn bì xī bīn,qiáo mù huāng liáng jì jiù yān。
朱爵已迷巢燕宅,青门并少种瓜人。zhū jué yǐ mí cháo yàn zhái,qīng mén bìng shǎo zhǒng guā rén。
祇余苔藓滋三径,大半楼台属四邻。qí yú tái xiǎn zī sān jìng,dà bàn lóu tái shǔ sì lín。
更上危亭看落照,钟山东麓锁烟榛。gèng shàng wēi tíng kàn luò zhào,zhōng shān dōng lù suǒ yān zhēn。

题黄山始信峰丽田老人琴台

江德量

世间奇境乃有此,云海涛头一峰峙。shì jiān qí jìng nǎi yǒu cǐ,yún hǎi tāo tóu yī fēng zhì。
高削千仞中忽分,隔断尘迹三万里。gāo xuē qiān rèn zhōng hū fēn,gé duàn chén jì sān wàn lǐ。
奥府天开清净门,危桥支石惊心魂。ào fǔ tiān kāi qīng jìng mén,wēi qiáo zhī shí jīng xīn hún。
是中止可住仙佛,云连雾断愁猱猿。shì zhōng zhǐ kě zhù xiān fú,yún lián wù duàn chóu náo yuán。
松花香覆石屏护,翠微深处清音度。sōng huā xiāng fù shí píng hù,cuì wēi shēn chù qīng yīn dù。
空山无人云乱飞,寂寂禅琴几朝暮。kōng shān wú rén yún luàn fēi,jì jì chán qín jǐ cháo mù。
君不见,上方僧,倚筇瘦影临青冥。jūn bù jiàn,shàng fāng sēng,yǐ qióng shòu yǐng lín qīng míng。
又不见,寒江子,断墨何年蚀风雨。yòu bù jiàn,hán jiāng zi,duàn mò hé nián shí fēng yǔ。
定空禅室独坐处,静与琴台共千古。dìng kōng chán shì dú zuò chù,jìng yǔ qín tái gòng qiān gǔ。