古诗词

朱中楣

拟古游仙诗

朱中楣

洪井尚留丹,餐霞堪绮席。hóng jǐng shàng liú dān,cān xiá kān qǐ xí。
盈盈若轻举,揽之不可得。yíng yíng ruò qīng jǔ,lǎn zhī bù kě dé。
宛拟至琼宫,互立仙班侧。wǎn nǐ zhì qióng gōng,hù lì xiān bān cè。
倏起江海游,鲛人捧珠出。shū qǐ jiāng hǎi yóu,jiāo rén pěng zhū chū。
烁烂起层霄,辉煌炯遥壁。shuò làn qǐ céng xiāo,huī huáng jiǒng yáo bì。
或理凤凰琴,或窥麟虎迹。huò lǐ fèng huáng qín,huò kuī lín hǔ jì。
或诵步虚吟,或促清谈膝。huò sòng bù xū yín,huò cù qīng tán xī。
杳霭度韶音,旖旎停云泽。yǎo ǎi dù sháo yīn,yǐ nǐ tíng yún zé。
恍惚在天涯,徘徊闲咫尺。huǎng hū zài tiān yá,pái huái xián zhǐ chǐ。
忽睹避秦人,忽睹偷桃客。hū dǔ bì qín rén,hū dǔ tōu táo kè。
劈藕大如船,分脯还煮石。pī ǒu dà rú chuán,fēn pú hái zhǔ shí。
控鹤欲凌空,悬厓深莫测。kòng hè yù líng kōng,xuán yá shēn mò cè。
窈窕复冥冥,苍苍何郁郁。yǎo tiǎo fù míng míng,cāng cāng hé yù yù。
团露染新红,方壶漂绀碧。tuán lù rǎn xīn hóng,fāng hú piāo gàn bì。
月脑晦还圆,星眸炫犹逸。yuè nǎo huì hái yuán,xīng móu xuàn yóu yì。
珍重广成言,飞凫酣数息。zhēn zhòng guǎng chéng yán,fēi fú hān shù xī。
胜境可能寻,山河咸历历。shèng jìng kě néng xún,shān hé xián lì lì。
六著恍然明,乾坤任所适。liù zhù huǎng rán míng,qián kūn rèn suǒ shì。

春日熊雪堂少宰以和黄山谷梅花韵见投同梅君作

朱中楣

几年偕隐同归洛,纷纷世态春冰薄。jǐ nián xié yǐn tóng guī luò,fēn fēn shì tài chūn bīng báo。
今古长安似弈棋,惟有投闲是先著。jīn gǔ zhǎng ān shì yì qí,wéi yǒu tóu xián shì xiān zhù。
每思登眺帝子楼,风雨靡靡滞城郭。měi sī dēng tiào dì zi lóu,fēng yǔ mí mí zhì chéng guō。
荒园颓倚杏花村,社鼓频传慰恬漠。huāng yuán tuí yǐ xìng huā cūn,shè gǔ pín chuán wèi tián mò。
时吟佳句响琳琅,满纸烟霞真骇愕。shí yín jiā jù xiǎng lín láng,mǎn zhǐ yān xiá zhēn hài è。
续貂髡颖韵难成,欲附青云为寄托。xù diāo kūn yǐng yùn nán chéng,yù fù qīng yún wèi jì tuō。
绿波隐隐泛兰舟,红蓼森森羡华萼。lǜ bō yǐn yǐn fàn lán zhōu,hóng liǎo sēn sēn xiàn huá è。
隋堤旧院冷秋千,谯国新旗缀珠珞。suí dī jiù yuàn lěng qiū qiān,qiáo guó xīn qí zhuì zhū luò。
海棠无力怯春寒,梦破春愁愁满橐。hǎi táng wú lì qiè chūn hán,mèng pò chūn chóu chóu mǎn tuó。
融和天气正芳菲,芸窗课子差足乐。róng hé tiān qì zhèng fāng fēi,yún chuāng kè zi chà zú lè。
无燕翻飞堕碧空,流莺宛转惊铃索。wú yàn fān fēi duò bì kōng,liú yīng wǎn zhuǎn jīng líng suǒ。
屈指韶光又一年,闲看花开渐花落。qū zhǐ sháo guāng yòu yī nián,xián kàn huā kāi jiàn huā luò。
不关春色苦相催,但恨封姨还肆虐。bù guān chūn sè kǔ xiāng cuī,dàn hèn fēng yí hái sì nüè。
澹宕轻阴润杂弦,良宵煮茗奴称酪。dàn dàng qīng yīn rùn zá xián,liáng xiāo zhǔ míng nú chēng lào。
却为听诗减夜眠,举案呼尊共微酌。què wèi tīng shī jiǎn yè mián,jǔ àn hū zūn gòng wēi zhuó。
寄语猿鹤莫漫猜,而今始践山林约。jì yǔ yuán hè mò màn cāi,ér jīn shǐ jiàn shān lín yuē。
42123