古诗词

江开

杏花天

江开

谢娘庭院通芳径。xiè niáng tíng yuàn tōng fāng jìng。
四无人、花梢转影。sì wú rén huā shāo zhuǎn yǐng。
几番心事无凭准。jǐ fān xīn shì wú píng zhǔn。
等得青春过尽。děng dé qīng chūn guò jǐn。
秋千下、佳期又近。qiū qiān xià jiā qī yòu jìn。
算毕竟、沉吟未稳。suàn bì jìng chén yín wèi wěn。
不成又是教人恨。bù chéng yòu shì jiào rén hèn。
待倩杨花去问。dài qiàn yáng huā qù wèn。

赠姚秋士

江开

嗟尔出群才,飘零共酒杯。jiē ěr chū qún cái,piāo líng gòng jiǔ bēi。
年来忧患逼,贫到死生猜。nián lái yōu huàn bī,pín dào sǐ shēng cāi。
虎豹阴岩伏,鱼龙大壑哀。hǔ bào yīn yán fú,yú lóng dà hè āi。
途穷不敢哭,风雨一登台。tú qióng bù gǎn kū,fēng yǔ yī dēng tái。

送潘四农解元不第归山阳

江开

重城未忍出,征马亦悲鸣。zhòng chéng wèi rěn chū,zhēng mǎ yì bēi míng。
耿耿丹心结,萧萧白发生。gěng gěng dān xīn jié,xiāo xiāo bái fā shēng。
岱云卷归梦,淮水误春耕。dài yún juǎn guī mèng,huái shuǐ wù chūn gēng。
知尔原无损,当时自不平。zhī ěr yuán wú sǔn,dāng shí zì bù píng。

将游岭南寄张晓舲淮上

江开

建业送君淮海郡,扁舟我亦故山阿。jiàn yè sòng jūn huái hǎi jùn,biǎn zhōu wǒ yì gù shān ā。
门前雪尽流冰响,江上春归细雨多。mén qián xuě jǐn liú bīng xiǎng,jiāng shàng chūn guī xì yǔ duō。
短褐能交天下士,高才谁爱郢中歌。duǎn hè néng jiāo tiān xià shì,gāo cái shuí ài yǐng zhōng gē。
王孙莫谩弹长铗,南粤风波更若何。wáng sūn mò mán dàn zhǎng jiá,nán yuè fēng bō gèng ruò hé。

秋兴

江开

太行秋色蓟门烟,不渡桑干又二年。tài xíng qiū sè jì mén yān,bù dù sāng gàn yòu èr nián。
边帅各筹金货布,司农兼放水衡钱。biān shuài gè chóu jīn huò bù,sī nóng jiān fàng shuǐ héng qián。
灾分旱潦民方急,吾纵饥寒事偶然。zāi fēn hàn lǎo mín fāng jí,wú zòng jī hán shì ǒu rán。
记得呼鹰盘上谷,夕阳衰草马毛拳。jì dé hū yīng pán shàng gǔ,xī yáng shuāi cǎo mǎ máo quán。

秋兴

江开

横海楼船异昔时,东南草草定华夷。héng hǎi lóu chuán yì xī shí,dōng nán cǎo cǎo dìng huá yí。
犬羊不测功如彼,狐鼠难驯咎属谁。quǎn yáng bù cè gōng rú bǐ,hú shǔ nán xùn jiù shǔ shuí。
一纸书成曾鬼哭,数茎须白有天知。yī zhǐ shū chéng céng guǐ kū,shù jīng xū bái yǒu tiān zhī。
寒镫照雨欹孤枕,铜柱珠崖费梦思。hán dèng zhào yǔ yī gū zhěn,tóng zhù zhū yá fèi mèng sī。

秋兴

江开

青海传闻画角哀,屯田充国又登台。qīng hǎi chuán wén huà jiǎo āi,tún tián chōng guó yòu dēng tái。
不教神笔驱鲸鳄,已分穷边老骥騋。bù jiào shén bǐ qū jīng è,yǐ fēn qióng biān lǎo jì lái。
李牧防秋坚壁早,祭遵行部雅歌才。lǐ mù fáng qiū jiān bì zǎo,jì zūn xíng bù yǎ gē cái。
祁连九月应飞雪,惆怅西风日几回。qí lián jiǔ yuè yīng fēi xuě,chóu chàng xī fēng rì jǐ huí。

秋兴

江开

开通道路起骅骝,一旦浮沉水上鸥。kāi tōng dào lù qǐ huá liú,yī dàn fú chén shuǐ shàng ōu。
黄霸未闻重奉诏,李膺何日更同舟。huáng bà wèi wén zhòng fèng zhào,lǐ yīng hé rì gèng tóng zhōu。
迷离梦寐犹青眼,破败功名易白头。mí lí mèng mèi yóu qīng yǎn,pò bài gōng míng yì bái tóu。
杀贼差强人意思,左迁巴蜀又经秋。shā zéi chà qiáng rén yì sī,zuǒ qiān bā shǔ yòu jīng qiū。

秋兴

江开

且剪青菘作晚蔬,饱看秦火未烧书。qiě jiǎn qīng sōng zuò wǎn shū,bǎo kàn qín huǒ wèi shāo shū。
卞和白璧沽应待,季子黄金术已疏。biàn hé bái bì gū yīng dài,jì zi huáng jīn shù yǐ shū。
燕羽有家留不得,蕉心底事总难舒。yàn yǔ yǒu jiā liú bù dé,jiāo xīn dǐ shì zǒng nán shū。
吟成独自掀髯笑,富贵浮云过太虚。yín chéng dú zì xiān rán xiào,fù guì fú yún guò tài xū。

长堤

江开

长堤烟柳碧如丝,飞絮飞花送客时。zhǎng dī yān liǔ bì rú sī,fēi xù fēi huā sòng kè shí。
莫怨秋风眉黛损,归鸦犹自恋高枝。mò yuàn qiū fēng méi dài sǔn,guī yā yóu zì liàn gāo zhī。

送朱常卿归当湖

江开

蓟门黄叶闪斜晖,瑟瑟秋风雁亦稀。jì mén huáng yè shǎn xié huī,sè sè qiū fēng yàn yì xī。
河曲远随帆影折,崞低傍马头飞。hé qū yuǎn suí fān yǐng zhé,guō dī bàng mǎ tóu fēi。
尊前离思归横笛,天外乡愁入捣衣。zūn qián lí sī guī héng dí,tiān wài xiāng chóu rù dǎo yī。
听唱《骊驹》都是客,如何我只送人归。tīng chàng lí jū dōu shì kè,rú hé wǒ zhǐ sòng rén guī。

观明太祖马后遗像

江开

至正四年饥大蝗,独投黄觉依僧房。zhì zhèng sì nián jī dà huáng,dú tóu huáng jué yī sēng fáng。
曾脱袈裟作天子,寂寞御容仍上方。céng tuō jiā shā zuò tiān zi,jì mò yù róng réng shàng fāng。
摄山挺秀压江左,楼台金碧殊辉煌。shè shān tǐng xiù yā jiāng zuǒ,lóu tái jīn bì shū huī huáng。
南都阿监避兵火,帝后图像虔收藏。nán dōu ā jiān bì bīng huǒ,dì hòu tú xiàng qián shōu cáng。
遁迹此间日供奉,石鼎往往焚御香。dùn jì cǐ jiān rì gōng fèng,shí dǐng wǎng wǎng fén yù xiāng。
奇哉灭国自阉宦,此乃忠义为逋亡。qí zāi miè guó zì yān huàn,cǐ nǎi zhōng yì wèi bū wáng。
我从山僧请像谒,心神肃如登庙堂。wǒ cóng shān sēng qǐng xiàng yè,xīn shén sù rú dēng miào táng。
僧指一幅曰太祖,帝者姿貌真非常。sēng zhǐ yī fú yuē tài zǔ,dì zhě zī mào zhēn fēi cháng。
龙颜河目照楝宇,炯如碧海升朝阳。lóng yán hé mù zhào liàn yǔ,jiǒng rú bì hǎi shēng cháo yáng。
斑斑黑子炳额际,锐上丰下神轩昂。bān bān hēi zi bǐng é jì,ruì shàng fēng xià shén xuān áng。
分明奇骨直贯顶,洪钟想见声扬扬。fēn míng qí gǔ zhí guàn dǐng,hóng zhōng xiǎng jiàn shēng yáng yáng。
青笠短衣不敢拜,但见英风飒飒须眉扬。qīng lì duǎn yī bù gǎn bài,dàn jiàn yīng fēng sà sà xū méi yáng。
赫若雷霆怒不息,非此不足平八荒。hè ruò léi tíng nù bù xī,fēi cǐ bù zú píng bā huāng。
布衣崛起一天下,西汉以本谁颉颃。bù yī jué qǐ yī tiān xià,xī hàn yǐ běn shuí jié háng。
铁马丛中得圣女,始终内助缘糟糠。tiě mǎ cóng zhōng dé shèng nǚ,shǐ zhōng nèi zhù yuán zāo kāng。
仙容广润逊而顺,修眉直立柔能刚。xiān róng guǎng rùn xùn ér shùn,xiū méi zhí lì róu néng gāng。
化家为国接正统,后有炎宋前汉唐。huà jiā wèi guó jiē zhèng tǒng,hòu yǒu yán sòng qián hàn táng。
赤帝子凭三尺剑,司晨有牝秽德彰。chì dì zi píng sān chǐ jiàn,sī chén yǒu pìn huì dé zhāng。
太原起事乱宫掖,雀屏窃窕难赞襄。tài yuán qǐ shì luàn gōng yē,què píng qiè tiǎo nán zàn xiāng。
黄袍真人亦诡谲,莺胶再续无短长。huáng páo zhēn rén yì guǐ jué,yīng jiāo zài xù wú duǎn zhǎng。
惟兹内外合开创,双悬日月垂明光。wéi zī nèi wài hé kāi chuàng,shuāng xuán rì yuè chuí míng guāng。
宫闱一代最清肃,女箴女诫多顶防。gōng wéi yī dài zuì qīng sù,nǚ zhēn nǚ jiè duō dǐng fáng。
龙种为鱼卒颠覆,万子万孙空惨伤。lóng zhǒng wèi yú zú diān fù,wàn zi wàn sūn kōng cǎn shāng。
我朝宽大泽其裔,东楼白马延余庆。wǒ cháo kuān dà zé qí yì,dōng lóu bái mǎ yán yú qìng。
孝陵抔土置守卫,松耶柏耶何苍苍。xiào líng póu tǔ zhì shǒu wèi,sōng yé bǎi yé hé cāng cāng。
阴雨龙旗见钟阜,丰碑御札刊神场。yīn yǔ lóng qí jiàn zhōng fù,fēng bēi yù zhá kān shén chǎng。
不然鼎革数百载,诸陵白露犹沧桑。bù rán dǐng gé shù bǎi zài,zhū líng bái lù yóu cāng sāng。
何况真容写尺幅,应作劫灰飞道旁。hé kuàng zhēn róng xiě chǐ fú,yīng zuò jié huī fēi dào páng。

秋兴

江开

呼童涤后圃,乘时种秋菘。hū tóng dí hòu pǔ,chéng shí zhǒng qiū sōng。
岁寒苟可采,厨蔬亦已充。suì hán gǒu kě cǎi,chú shū yì yǐ chōng。
矫情自不适,乐道安所穷。jiǎo qíng zì bù shì,lè dào ān suǒ qióng。
前贤在草泽,亦与常人同。qián xián zài cǎo zé,yì yǔ cháng rén tóng。
鸡豚散烟社,杯斝呼邻翁。jī tún sàn yān shè,bēi jiǎ hū lín wēng。
太空舒白云,安知彼所终。tài kōng shū bái yún,ān zhī bǐ suǒ zhōng。

四月四日叶筠潭黄树斋两鸿胪徐廉峰黄矩卿两太史汪孟慈陈颂南两部曹招同郭羽可中翰潘四农解元共四十二人作江亭展禊之会

江开

风云起万里,会合来皇都。fēng yún qǐ wàn lǐ,huì hé lái huáng dōu。
搜剔出英俊,宝贵皆璠瑜。sōu tī chū yīng jùn,bǎo guì jiē fán yú。
岂似晋永和,人才只一隅。qǐ shì jìn yǒng hé,rén cái zhǐ yī yú。
兹亭集文宴,佳日无时无。zī tíng jí wén yàn,jiā rì wú shí wú。
今朝大欢会,文字犹区区。jīn cháo dà huān huì,wén zì yóu qū qū。
悠悠百年后,来者非吾徒。yōu yōu bǎi nián hòu,lái zhě fēi wú tú。
去留各无定,后会那可图。qù liú gè wú dìng,hòu huì nà kě tú。
既别复相忆,何如立斯须。jì bié fù xiāng yì,hé rú lì sī xū。
太行抱京国,佳气浮金铺。tài xíng bào jīng guó,jiā qì fú jīn pù。
邸里接层汉,车马填九衢。dǐ lǐ jiē céng hàn,chē mǎ tián jiǔ qú。
茫茫尘雾中,不辨贤与愚。máng máng chén wù zhōng,bù biàn xián yǔ yú。
高冈见松桧,浅水生葭蒲。gāo gāng jiàn sōng guì,qiǎn shuǐ shēng jiā pú。
拙哉平生心,樽酒难为娱。zhuō zāi píng shēng xīn,zūn jiǔ nán wèi yú。

次和常南陔方伯登慈恩寺塔原韵

江开

高岑久不作,苍茫挂余曛。gāo cén jiǔ bù zuò,cāng máng guà yú xūn。
蹑级继轩举,风雅今尚存。niè jí jì xuān jǔ,fēng yǎ jīn shàng cún。
泾渭清浊辨,日月东西奔。jīng wèi qīng zhuó biàn,rì yuè dōng xī bēn。
终南雪万点,五陵烟一痕。zhōng nán xuě wàn diǎn,wǔ líng yān yī hén。
隋唐没瓦砾,安问汉与秦。suí táng méi wǎ lì,ān wèn hàn yǔ qín。
想其全盛时,陆海何纵横。xiǎng qí quán shèng shí,lù hǎi hé zòng héng。
盖地起宫掖,接天闻歌声。gài dì qǐ gōng yē,jiē tiān wén gē shēng。
陵谷变易久,孤塔凌苍雯。líng gǔ biàn yì jiǔ,gū tǎ líng cāng wén。
或仗佛力大,竟与天寿并。huò zhàng fú lì dà,jìng yǔ tiān shòu bìng。
时晴村舍密,烟霭暮云屯。shí qíng cūn shě mì,yān ǎi mù yún tún。
朔风送边雁,铃语四角惊。shuò fēng sòng biān yàn,líng yǔ sì jiǎo jīng。
河声日南下,山势欲东倾。hé shēng rì nán xià,shān shì yù dōng qīng。
巍然镇地轴,所望兹出群。wēi rán zhèn dì zhóu,suǒ wàng zī chū qún。
高歌作金石,字字坚长城。gāo gē zuò jīn shí,zì zì jiān zhǎng chéng。