古诗词

吴俊卿

赠谭复堂先生

吴俊卿

种柳红尘隔,填词白屋温。zhǒng liǔ hóng chén gé,tián cí bái wū wēn。
天宽容故我,地僻闭闲门。tiān kuān róng gù wǒ,dì pì bì xián mén。
冷抱箧中集,凉开湖上尊。lěng bào qiè zhōng jí,liáng kāi hú shàng zūn。
归来陶靖节,松菊想犹存。guī lái táo jìng jié,sōng jú xiǎng yóu cún。

强饭

吴俊卿

强饭能驱病,禁寒惯典衣。qiáng fàn néng qū bìng,jìn hán guàn diǎn yī。
打头朝雨下,梳发旅尘飞。dǎ tóu cháo yǔ xià,shū fā lǚ chén fēi。
潮影白沈屋,石苔青刺扉。cháo yǐng bái shěn wū,shí tái qīng cì fēi。
无人慰寥落,梁燕故依依。wú rén wèi liáo luò,liáng yàn gù yī yī。

赠野僧青望

吴俊卿

黄茅盖屋石堆墙,浦浦风回薜荔香。huáng máo gài wū shí duī qiáng,pǔ pǔ fēng huí bì lì xiāng。
笼阁夜镫通窈窕,雨出流水犯凄凉。lóng gé yè dèng tōng yǎo tiǎo,yǔ chū liú shuǐ fàn qī liáng。
月明古庙蛇神出,路滑秋芜马足荒。yuè míng gǔ miào shé shén chū,lù huá qiū wú mǎ zú huāng。
输与山僧摊粥饭,笑人行役太匆忙。shū yǔ shān sēng tān zhōu fàn,xiào rén xíng yì tài cōng máng。