古诗词

吴隆骘

石钟山

吴隆骘

山高湖口肖钟鸣,积翠摩空削不成。shān gāo hú kǒu xiào zhōng míng,jī cuì mó kōng xuē bù chéng。
万石铿鍧天籁发,千艘奔放大江横。wàn shí kēng hōng tiān lài fā,qiān sōu bēn fàng dà jiāng héng。
凌云鹳鹤浑无迹,动地蛟鱼亦有声。líng yún guàn hè hún wú jì,dòng dì jiāo yú yì yǒu shēng。
谁与操舟徵郦注,悠悠不尽古今情。shuí yǔ cāo zhōu zhēng lì zhù,yōu yōu bù jǐn gǔ jīn qíng。

间居

吴隆骘

中寿祇百年,三万六千日。zhōng shòu qí bǎi nián,sān wàn liù qiān rì。
逝者已如斯,因知来者疾。shì zhě yǐ rú sī,yīn zhī lái zhě jí。
一朝同蟪蛄,春秋更莫必。yī cháo tóng huì gū,chūn qiū gèng mò bì。
亲朋谁后雕,屈指十去七。qīn péng shuí hòu diāo,qū zhǐ shí qù qī。
出门寡所欢,兀尔闭虚室。chū mén guǎ suǒ huān,wù ěr bì xū shì。
怀哉诵先民,世殊而揆一。huái zāi sòng xiān mín,shì shū ér kuí yī。
行即不能然,心实与之昵。xíng jí bù néng rán,xīn shí yǔ zhī nì。
无始观我生,萧然泯劳逸。wú shǐ guān wǒ shēng,xiāo rán mǐn láo yì。