古诗词

吴湖帆

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

开遍荼蘼乍过春。kāi biàn tú mí zhà guò chūn。
满天飞絮扑离人。mǎn tiān fēi xù pū lí rén。
深深院落花经雨,悄悄帘栊柳拂云。shēn shēn yuàn luò huā jīng yǔ,qiāo qiāo lián lóng liǔ fú yún。
斟别酒,带微醺。zhēn bié jiǔ,dài wēi xūn。
缕金衫子薄罗裙。lǚ jīn shān zi báo luó qún。
回头欲说浑无语,珍重三声后会君。huí tóu yù shuō hún wú yǔ,zhēn zhòng sān shēng hòu huì jūn。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

群玉山头佩响传。qún yù shān tóu pèi xiǎng chuán。
瑶台花影分神仙。yáo tái huā yǐng fēn shén xiān。
东坡芳草朝云伴,西子吴宫夜月前。dōng pō fāng cǎo cháo yún bàn,xī zi wú gōng yè yuè qián。
消永昼,怯流年。xiāo yǒng zhòu,qiè liú nián。
落霞秋水共长天。luò xiá qiū shuǐ gòng zhǎng tiān。
多缘凤股分钗恨,重试鸾妆对镜圆。duō yuán fèng gǔ fēn chāi hèn,zhòng shì luán zhuāng duì jìng yuán。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

风雨连宵春易残。fēng yǔ lián xiāo chūn yì cán。
楼前不语倚阑干。lóu qián bù yǔ yǐ lán gàn。
落花未识难成果,流水无情去不还。luò huā wèi shí nán chéng guǒ,liú shuǐ wú qíng qù bù hái。
休漠漠,便闲闲。xiū mò mò,biàn xián xián。
黄金乏术驻芳颜。huáng jīn fá shù zhù fāng yán。
花开好处应须折,折向纱笼护碧寒。huā kāi hǎo chù yīng xū zhé,zhé xiàng shā lóng hù bì hán。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

记得欢娱少壮时。jì dé huān yú shǎo zhuàng shí。
东邻容与旧相知。dōng lín róng yǔ jiù xiāng zhī。
非关后约原前约,讳说无期暗有期。fēi guān hòu yuē yuán qián yuē,huì shuō wú qī àn yǒu qī。
云淡淡,月迟迟。yún dàn dàn,yuè chí chí。
金炉烟袅结春思。jīn lú yān niǎo jié chūn sī。
崔郎合对桃花面,京兆能描柳叶眉。cuī láng hé duì táo huā miàn,jīng zhào néng miáo liǔ yè méi。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

燕子南飞雁北归。yàn zi nán fēi yàn běi guī。
两重心字一篇诗。liǎng zhòng xīn zì yī piān shī。
风尘咫尺游丝断,云路迢遥倦梦回。fēng chén zhǐ chǐ yóu sī duàn,yún lù tiáo yáo juàn mèng huí。
萦绮思,点春衣。yíng qǐ sī,diǎn chūn yī。
碧桃摇曳绿窗西。bì táo yáo yè lǜ chuāng xī。
春风人面胡麻饭,崔护刘郎不自知。chūn fēng rén miàn hú má fàn,cuī hù liú láng bù zì zhī。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

坠絮飘红贴地飞。zhuì xù piāo hóng tiē dì fēi。
春归何处鴂长啼。chūn guī hé chù jué zhǎng tí。
东风不管花狼藉,恁借秋千送向谁。dōng fēng bù guǎn huā láng jí,nèn jiè qiū qiān sòng xiàng shuí。
吹浪远,逐波微。chuī làng yuǎn,zhú bō wēi。
斜阳泪满点征衣。xié yáng lèi mǎn diǎn zhēng yī。
天涯芳草王孙怨,梦断离魂倩女归。tiān yá fāng cǎo wáng sūn yuàn,mèng duàn lí hún qiàn nǚ guī。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

小小池塘去采莲。xiǎo xiǎo chí táng qù cǎi lián。
莲心味苦孰能传。lián xīn wèi kǔ shú néng chuán。
鸳鸯叶底三更梦,翡翠屏前六月天。yuān yāng yè dǐ sān gèng mèng,fěi cuì píng qián liù yuè tiān。
清露重,宝珠圆。qīng lù zhòng,bǎo zhū yuán。
钗钿忍说好因缘。chāi diàn rěn shuō hǎo yīn yuán。
凭谁能奏琴心曲,拨到求凰故急弦。píng shuí néng zòu qín xīn qū,bō dào qiú huáng gù jí xián。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

出水红妆懒画眉。chū shuǐ hóng zhuāng lǎn huà méi。
莫将清镜误淤池。mò jiāng qīng jìng wù yū chí。
芳名解语明珰佩,罗袜凌波锦带垂。fāng míng jiě yǔ míng dāng pèi,luó wà líng bō jǐn dài chuí。
凝望远,恨逢迟。níng wàng yuǎn,hèn féng chí。
风流还续洛川诗。fēng liú hái xù luò chuān shī。
凭虚翠盖鸳鸯梦,月约香偷度不期。píng xū cuì gài yuān yāng mèng,yuè yuē xiāng tōu dù bù qī。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

脂印心田一点红。zhī yìn xīn tián yī diǎn hóng。
丹青引里早生逢。dān qīng yǐn lǐ zǎo shēng féng。
西楼酒赌花间句,南陌香吹带角风。xī lóu jiǔ dǔ huā jiān jù,nán mò xiāng chuī dài jiǎo fēng。
潘令老,步兵穷。pān lìng lǎo,bù bīng qióng。
青衫纨扇赋情同。qīng shān wán shàn fù qíng tóng。
从今不许寻常见,缥缈巫云十二峰。cóng jīn bù xǔ xún cháng jiàn,piāo miǎo wū yún shí èr fēng。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

暗里殷殷试嫁衣。àn lǐ yīn yīn shì jià yī。
个中消息祗君知。gè zhōng xiāo xī zhī jūn zhī。
双针素缕香罗带,小字亲题玉枕诗。shuāng zhēn sù lǚ xiāng luó dài,xiǎo zì qīn tí yù zhěn shī。
随月影,步云墀。suí yuè yǐng,bù yún chí。
两情泥水合丸时。liǎng qíng ní shuǐ hé wán shí。
炼成花底同心茧,真结人间连理枝。liàn chéng huā dǐ tóng xīn jiǎn,zhēn jié rén jiān lián lǐ zhī。

鹧鸪天·十九首

吴湖帆

愁酒曾浇信力微。chóu jiǔ céng jiāo xìn lì wēi。
痴心底澈忍娇啼。chī xīn dǐ chè rěn jiāo tí。
红绡袖卷雕阑舞,紫燕巢帮画栋飞。hóng xiāo xiù juǎn diāo lán wǔ,zǐ yàn cháo bāng huà dòng fēi。
情幻极,梦真时。qíng huàn jí,mèng zhēn shí。
天涯何处不同归。tiān yá hé chù bù tóng guī。
卿卿我我相随约,世世生生无尽期。qīng qīng wǒ wǒ xiāng suí yuē,shì shì shēng shēng wú jǐn qī。

两同心

吴湖帆

梦回佳景,路隔秦源,不自在、高山流水,却留恋、麝雨芳尘。mèng huí jiā jǐng,lù gé qín yuán,bù zì zài gāo shān liú shuǐ,què liú liàn shè yǔ fāng chén。
凭难遣、浅映芸窗,虚掩蓬门。píng nán qiǎn qiǎn yìng yún chuāng,xū yǎn péng mén。
便好赌句携尊。biàn hǎo dǔ jù xié zūn。
诗思凝魂。shī sī níng hún。
倚画槛、相怜花簇,临金镜、怕惹云昏。yǐ huà kǎn xiāng lián huā cù,lín jīn jìng pà rě yún hūn。
情何限、一卷春风,双袖脂痕。qíng hé xiàn yī juǎn chūn fēng,shuāng xiù zhī hén。

河满子·荷花

吴湖帆

绮结三生霞佩,采翻十里湖光。qǐ jié sān shēng xiá pèi,cǎi fān shí lǐ hú guāng。
水乡深处泥不染,风前一片清香。shuǐ xiāng shēn chù ní bù rǎn,fēng qián yī piàn qīng xiāng。
窈窕魂萦洛浦,依稀梦断潇湘。yǎo tiǎo hún yíng luò pǔ,yī xī mèng duàn xiāo xiāng。
犹记当年玉立,愁思九叠回肠。yóu jì dāng nián yù lì,chóu sī jiǔ dié huí cháng。
月明人静瑶台下,盈盈倩舞轻妆。yuè míng rén jìng yáo tái xià,yíng yíng qiàn wǔ qīng zhuāng。
独具出群标格,何如玉蕊唐昌。dú jù chū qún biāo gé,hé rú yù ruǐ táng chāng。

河满子·荷花

吴湖帆

渺渺银河似练,盈盈新月如钩。miǎo miǎo yín hé shì liàn,yíng yíng xīn yuè rú gōu。
好缘天上佳话事,人间藉此嬉游。hǎo yuán tiān shàng jiā huà shì,rén jiān jí cǐ xī yóu。
合意鸳鸯带结,离情杨柳梢头。hé yì yuān yāng dài jié,lí qíng yáng liǔ shāo tóu。
试把花期回数,那堪流水无休。shì bǎ huā qī huí shù,nà kān liú shuǐ wú xiū。
断云残雨都成梦,梦醒几许闲愁。duàn yún cán yǔ dōu chéng mèng,mèng xǐng jǐ xǔ xián chóu。
清锁梧桐深院,无言独倚西楼。qīng suǒ wú tóng shēn yuàn,wú yán dú yǐ xī lóu。

行香子

吴湖帆

撷翠拈红。xié cuì niān hóng。
离会匆匆。lí huì cōng cōng。
纵无心、相感情同。zòng wú xīn xiāng gǎn qíng tóng。
语传眉妩,翩若惊鸿。yǔ chuán méi wǔ,piān ruò jīng hóng。
恍洛浦云,湘皋雨,楚台风。huǎng luò pǔ yún,xiāng gāo yǔ,chǔ tái fēng。
芳菲花影,悠扬蝶梦,暗凝魂、余恨难穷。fāng fēi huā yǐng,yōu yáng dié mèng,àn níng hún yú hèn nán qióng。
谱翻箫凤,丝婉琴桐。pǔ fān xiāo fèng,sī wǎn qín tóng。
似燕归梁,鱼游水,马行空。shì yàn guī liáng,yú yóu shuǐ,mǎ xíng kōng。

破阵子·荷花

吴湖帆

红粉池边春色,绿杨影外秋迁。hóng fěn chí biān chūn sè,lǜ yáng yǐng wài qiū qiān。
掩映清风明月下,仿佛行云未雨前。yǎn yìng qīng fēng míng yuè xià,fǎng fú xíng yún wèi yǔ qián。
妆移步步莲。zhuāng yí bù bù lián。
一点苦心脉脉,千丝柔绪绵绵。yī diǎn kǔ xīn mài mài,qiān sī róu xù mián mián。
倾盖鸳鸯通密语,连理芙蓉托素弦。qīng gài yuān yāng tōng mì yǔ,lián lǐ fú róng tuō sù xián。
六郎忆少年。liù láng yì shǎo nián。

满庭芳

吴湖帆

花影横烟,蝶情迷雨,寸心如束千重。huā yǐng héng yān,dié qíng mí yǔ,cùn xīn rú shù qiān zhòng。
天涯路隔,咫尺也难逢。tiān yá lù gé,zhǐ chǐ yě nán féng。
病底无穷怨曲,海棠梦沉远墙洞。bìng dǐ wú qióng yuàn qū,hǎi táng mèng chén yuǎn qiáng dòng。
等闲了,赋经洛水,愁绪绕惊鸿。děng xián le,fù jīng luò shuǐ,chóu xù rào jīng hóng。
回思相共语,心盟金石,魂系丝桐。huí sī xiāng gòng yǔ,xīn méng jīn shí,hún xì sī tóng。
又谁知佳期,吹冷春风。yòu shuí zhī jiā qī,chuī lěng chūn fēng。
只为诗书事业,倾杯尽、肺腑言中。zhǐ wèi shī shū shì yè,qīng bēi jǐn fèi fǔ yán zhōng。
凝无限,斑斑泪点,锦字洒笺红。níng wú xiàn,bān bān lèi diǎn,jǐn zì sǎ jiān hóng。

清平乐

吴湖帆

庭前绿草。tíng qián lǜ cǎo。
只恨芳菲早。zhǐ hèn fāng fēi zǎo。
淡淡春山眉浅扫。dàn dàn chūn shān méi qiǎn sǎo。
绿盖青羊未老。lǜ gài qīng yáng wèi lǎo。
寻思语重心长。xún sī yǔ zhòng xīn zhǎng。
几番醉月飞觞。jǐ fān zuì yuè fēi shāng。
不觉红情斜照,娇如花露初阳。bù jué hóng qíng xié zhào,jiāo rú huā lù chū yáng。

清平乐

吴湖帆

吹箫自问。chuī xiāo zì wèn。
难道无缘分。nán dào wú yuán fēn。
细柳丝丝多结恨。xì liǔ sī sī duō jié hèn。
系马斜阳远近。xì mǎ xié yáng yuǎn jìn。
怜才多少情钟。lián cái duō shǎo qíng zhōng。
沉思泪影重重。chén sī lèi yǐng zhòng zhòng。
何事魂销肠断,还期梦里相逢。hé shì hún xiāo cháng duàn,hái qī mèng lǐ xiāng féng。

清平乐

吴湖帆

风吹水皱。fēng chuī shuǐ zhòu。
梦约黄昏后。mèng yuē huáng hūn hòu。
记得同车携翠袖。jì dé tóng chē xié cuì xiù。
恨晚相逢如旧。hèn wǎn xiāng féng rú jiù。
归时明月当头。guī shí míng yuè dāng tóu。
酒阑难祓清愁。jiǔ lán nán fú qīng chóu。
许是两心能印,低声笑指红楼。xǔ shì liǎng xīn néng yìn,dī shēng xiào zhǐ hóng lóu。