古诗词

吴兆麟

临洺关感事

吴兆麟

剧盗窥三辅,雄关峙百寻。jù dào kuī sān fǔ,xióng guān zhì bǎi xún。
宵行臣道苦,薄谴主恩深。xiāo xíng chén dào kǔ,báo qiǎn zhǔ ēn shēn。
鸟雀荒原下,莓苔断堞侵。niǎo què huāng yuán xià,méi tái duàn dié qīn。
凋伤惜元气,搔首感难禁。diāo shāng xī yuán qì,sāo shǒu gǎn nán jìn。

洪忠宣公祠

吴兆麟

十五年为异域行,冷山风雪最凄清。shí wǔ nián wèi yì yù xíng,lěng shān fēng xuě zuì qī qīng。
敦盘莫解千秋恨,桃栗空传五国城。dūn pán mò jiě qiān qiū hèn,táo lì kōng chuán wǔ guó chéng。
世有健儿怜义士,天教瘴海寄余生。shì yǒu jiàn ér lián yì shì,tiān jiào zhàng hǎi jì yú shēng。
山祠未比麒麟阁,不惜丹青绘子卿。shān cí wèi bǐ qí lín gé,bù xī dān qīng huì zi qīng。

秋日感怀

吴兆麟

长安嘹唳雁飞鸣,杰阁登临四野晴。zhǎng ān liáo lì yàn fēi míng,jié gé dēng lín sì yě qíng。
庾岭南来浮积翠,大江东去作秋声。yǔ lǐng nán lái fú jī cuì,dà jiāng dōng qù zuò qiū shēng。
艰危孰展匡时略,侪辈能成后世名。jiān wēi shú zhǎn kuāng shí lüè,chái bèi néng chéng hòu shì míng。
我欲钧天寻旧梦,苍茫云树隐蓬瀛。wǒ yù jūn tiān xún jiù mèng,cāng máng yún shù yǐn péng yíng。

秋日感怀

吴兆麟

征调频烦杼柚空,疮痍调护赖年丰。zhēng diào pín fán zhù yòu kōng,chuāng yí diào hù lài nián fēng。
歌兴瓠子河流阔,浪溢蒲昌海气雄。gē xīng hù zi hé liú kuò,làng yì pú chāng hǎi qì xióng。
三辅凉风摧落叶,九重天语问哀鸿。sān fǔ liáng fēng cuī luò yè,jiǔ zhòng tiān yǔ wèn āi hóng。
流民安集诚何策,都在宵衣旰食中。liú mín ān jí chéng hé cè,dōu zài xiāo yī gàn shí zhōng。

秋日感怀

吴兆麟

怀柔德泽被荒遐,大舸高樯海市哗。huái róu dé zé bèi huāng xiá,dà gě gāo qiáng hǎi shì huā。
蜗角纷争来卧榻,鹃桥列戍动寒笳。wō jiǎo fēn zhēng lái wò tà,juān qiáo liè shù dòng hán jiā。
重泉未息元衡恨,使者方乘博望槎。zhòng quán wèi xī yuán héng hèn,shǐ zhě fāng chéng bó wàng chá。
回首天涯饶涕泪,木兰秋老暮烟斜。huí shǒu tiān yá ráo tì lèi,mù lán qiū lǎo mù yān xié。

秋日感怀

吴兆麟

汉家宫殿接蓬莱,别苑芙蓉迤逦开。hàn jiā gōng diàn jiē péng lái,bié yuàn fú róng yí lǐ kāi。
金阙彩云闻凤吹,玉河晓日饮龙媒。jīn quē cǎi yún wén fèng chuī,yù hé xiǎo rì yǐn lóng méi。
缘边鼙鼓催征檄,珥笔邹枚问上才。yuán biān pí gǔ cuī zhēng xí,ěr bǐ zōu méi wèn shàng cái。
何限雄心倚长剑,劫灰飞处有余哀。hé xiàn xióng xīn yǐ zhǎng jiàn,jié huī fēi chù yǒu yú āi。