古诗词

吕师濂

赠宗先达半隐先生

吕师濂

耆旧今谁在,吾宗叔父行。qí jiù jīn shuí zài,wú zōng shū fù xíng。
文教天下读,史故井中藏。wén jiào tiān xià dú,shǐ gù jǐng zhōng cáng。
蓑笠辞三聘,琴樽促半床。suō lì cí sān pìn,qín zūn cù bàn chuáng。
非熊空有梦,安稳钓溪璜。fēi xióng kōng yǒu mèng,ān wěn diào xī huáng。

赠宗先达半隐先生

吕师濂

天半峨眉雪,从瞻地望高。tiān bàn é méi xuě,cóng zhān dì wàng gāo。
寒侵苏武节,光助吕虔刀。hán qīn sū wǔ jié,guāng zhù lǚ qián dāo。
六月冰如玉,千岩松作涛。liù yuè bīng rú yù,qiān yán sōng zuò tāo。
结庐尘不到,猿鹤自周遭。jié lú chén bù dào,yuán hè zì zhōu zāo。

赠宗先达半隐先生

吕师濂

小子飘零久,羞归总故乡。xiǎo zi piāo líng jiǔ,xiū guī zǒng gù xiāng。
无才应哭路,多事悔浮湘。wú cái yīng kū lù,duō shì huǐ fú xiāng。
浪说依刘表,空思绣孟尝。làng shuō yī liú biǎo,kōng sī xiù mèng cháng。
不如仍曲糵,日日竹林狂。bù rú réng qū niè,rì rì zhú lín kuáng。

?山顶上度重阳节

吕师濂

望中楼阁似仙家,徙倚浑疑泛渚槎。wàng zhōng lóu gé shì xiān jiā,xǐ yǐ hún yí fàn zhǔ chá。
爱暖柳条依旧叶,避寒梅子尽情花。ài nuǎn liǔ tiáo yī jiù yè,bì hán méi zi jǐn qíng huā。
不韦城上长含雾,诸葛祠前烂吐霞。bù wéi chéng shàng zhǎng hán wù,zhū gé cí qián làn tǔ xiá。
去岁登高无此景,且抛乡思醉天涯。qù suì dēng gāo wú cǐ jǐng,qiě pāo xiāng sī zuì tiān yá。

?山顶上度重阳节

吕师濂

吴越如今霜桕肥,炎方且得缓寒衣。wú yuè rú jīn shuāng jiù féi,yán fāng qiě dé huǎn hán yī。
但违吾土登楼倦,欲笑参军落帽非。dàn wéi wú tǔ dēng lóu juàn,yù xiào cān jūn luò mào fēi。
客重屠沽投臭味,秋谁瘦健向庭闱。kè zhòng tú gū tóu chòu wèi,qiū shuí shòu jiàn xiàng tíng wéi。
东来一片伤心雁,恐有乡书莫即飞。dōng lái yī piàn shāng xīn yàn,kǒng yǒu xiāng shū mò jí fēi。

早发姑苏

吕师濂

放舸金阊晓露晞,霸图怀古欲沾衣。fàng gě jīn chāng xiǎo lù xī,bà tú huái gǔ yù zhān yī。
城边不见要离冢,草上低看黄蝶飞。chéng biān bù jiàn yào lí zhǒng,cǎo shàng dī kàn huáng dié fēi。

广陵冶春词和阮亭先生

吕师濂

寒食笼烟惹恨时,河山依旧对芳卮。hán shí lóng yān rě hèn shí,hé shān yī jiù duì fāng zhī。
欢人莫上梅花岭,丞相坟前叫子规。huān rén mò shàng méi huā lǐng,chéng xiāng fén qián jiào zi guī。

苴兰送春

吕师濂

五华寺上散斜晖,怕向江头看翠微。wǔ huá sì shàng sàn xié huī,pà xiàng jiāng tóu kàn cuì wēi。
多事莫如双燕子,还衔春色故宫飞。duō shì mò rú shuāng yàn zi,hái xián chūn sè gù gōng fēi。

简邵村并烦致意楼岗令兄

吕师濂

绝塞得生还,修髯惊半白。jué sāi dé shēng hái,xiū rán jīng bàn bái。
当年骢马声,道路犹藉藉。dāng nián cōng mǎ shēng,dào lù yóu jí jí。
初逢廿四桥,飞觞弄秋月。chū féng niàn sì qiáo,fēi shāng nòng qiū yuè。
重晤苴兰城,裁绡画奇石。zhòng wù jū lán chéng,cái xiāo huà qí shí。
堆垛硬于冰,嫣润柔无骨。duī duǒ yìng yú bīng,yān rùn róu wú gǔ。
气势欲飞翔,风烟恍出没。qì shì yù fēi xiáng,fēng yān huǎng chū méi。
米颠首必稽,李广弓思射。mǐ diān shǒu bì jī,lǐ guǎng gōng sī shè。
捣鍊可补天,煮餐或拔宅。dǎo liàn kě bǔ tiān,zhǔ cān huò bá zhái。
临池饶媚姿,得句果秀发。lín chí ráo mèi zī,dé jù guǒ xiù fā。
自君返白门,屈指岁一隔。zì jūn fǎn bái mén,qū zhǐ suì yī gé。
从来旷达人,只抱林泉癖。cóng lái kuàng dá rén,zhǐ bào lín quán pǐ。
倡和况元方,足以乐晨夕。chàng hé kuàng yuán fāng,zú yǐ lè chén xī。
为予道相思,穷愁今更剧。wèi yǔ dào xiāng sī,qióng chóu jīn gèng jù。

老柏行

吕师濂

太华之柏高十丈,我来避暑坐相向。tài huá zhī bǎi gāo shí zhàng,wǒ lái bì shǔ zuò xiāng xiàng。
骨硬皮坚势矗天,何异杰士老益壮。gǔ yìng pí jiān shì chù tiān,hé yì jié shì lǎo yì zhuàng。
依崖逼水郁如轮,一枝斜放惊心魂。yī yá bī shuǐ yù rú lún,yī zhī xié fàng jīng xīn hún。
初疑绿凤衔花舞,再怪苍龙挟雨喷。chū yí lǜ fèng xián huā wǔ,zài guài cāng lóng xié yǔ pēn。
天之产物各有说,柏也槎丫耐冰雪。tiān zhī chǎn wù gè yǒu shuō,bǎi yě chá yā nài bīng xuě。
不同桃柳斗先春,爱与松筠敦晚节。bù tóng táo liǔ dòu xiān chūn,ài yǔ sōng yún dūn wǎn jié。
闻尔植自沐黔宁,雅共衣冠际太平。wén ěr zhí zì mù qián níng,yǎ gòng yī guān jì tài píng。
叶上常呈甘露瑞,枝头曾见彩云生。yè shàng cháng chéng gān lù ruì,zhī tóu céng jiàn cǎi yún shēng。
半壁河山盟带砺,家家歌舞风前醉。bàn bì hé shān méng dài lì,jiā jiā gē wǔ fēng qián zuì。
雨旸时若燥湿宜,草木都沾天子惠。yǔ yáng shí ruò zào shī yí,cǎo mù dōu zhān tiān zi huì。
从经兵燹变风雷,琪树琼葩付劫灰。cóng jīng bīng xiǎn biàn fēng léi,qí shù qióng pā fù jié huī。
婆娑翠色还我恙,惹我灵光鲁殿哀。pó suō cuì sè hái wǒ yàng,rě wǒ líng guāng lǔ diàn āi。
昔日孔明庙前有,杜陵野老悲歌久。xī rì kǒng míng miào qián yǒu,dù líng yě lǎo bēi gē jiǔ。
今朝何事到山中,逢尔如逢岁寒友。jīn cháo hé shì dào shān zhōng,féng ěr rú féng suì hán yǒu。
要知造化岂敢私,栋梁之用须待时。yào zhī zào huà qǐ gǎn sī,dòng liáng zhī yòng xū dài shí。
翻愁材大人偏弃,借问工师知不知。fān chóu cái dà rén piān qì,jiè wèn gōng shī zhī bù zhī。

御香歌

吕师濂

阳羡才子陈其年,逢我淮南之崇川。yáng xiàn cái zi chén qí nián,féng wǒ huái nán zhī chóng chuān。
此时天意欲舞雪,狼山五点凝寒烟。cǐ shí tiān yì yù wǔ xuě,láng shān wǔ diǎn níng hán yān。
冻柳僵梅浑未放,约上扬州腰无缠。dòng liǔ jiāng méi hún wèi fàng,yuē shàng yáng zhōu yāo wú chán。
陈也擎出金银颗,珠圆玉滑纷盘旋。chén yě qíng chū jīn yín kē,zhū yuán yù huá fēn pán xuán。
误疑海上不死药,服之或可求神仙。wù yí hǎi shàng bù sǐ yào,fú zhī huò kě qiú shén xiān。
那识此是都梁属,薰衣隔月香犹黏。nà shí cǐ shì dōu liáng shǔ,xūn yī gé yuè xiāng yóu nián。
世庙宠赐顾冢宰,公孙好事今夸传。shì miào chǒng cì gù zhǒng zǎi,gōng sūn hǎo shì jīn kuā chuán。
试焚一丸消懑闷,幽兰丛桂围当筵。shì fén yī wán xiāo mèn mèn,yōu lán cóng guì wéi dāng yán。
载焚一丸解烦渴,滋喉溢齿将流涎。zài fén yī wán jiě fán kě,zī hóu yì chǐ jiāng liú xián。
火球半烬篆烟绿,凤凰仿佛翻云端。huǒ qiú bàn jìn zhuàn yān lǜ,fèng huáng fǎng fú fān yún duān。
洵为天下难得物,玉蕤石叶浪值钱。xún wèi tiān xià nán dé wù,yù ruí shí yè làng zhí qián。
忆昔吾祖参庙谋,中安外攘功名优。yì xī wú zǔ cān miào móu,zhōng ān wài rǎng gōng míng yōu。
纶扉劳瘁十三载,始蒙予告林中投。lún fēi láo cuì shí sān zài,shǐ méng yǔ gào lín zhōng tóu。
复赐黄金营甲第,恩深养老娱春秋。fù cì huáng jīn yíng jiǎ dì,ēn shēn yǎng lǎo yú chūn qiū。
谁酿西陲炽妖火,未央长乐俄荒丘。shuí niàng xī chuí chì yāo huǒ,wèi yāng zhǎng lè é huāng qiū。
群盗纵横鬼昼哭,青毡旧物鲜遗留。qún dào zòng héng guǐ zhòu kū,qīng zhān jiù wù xiān yí liú。
佣书糊口岂得已,真惭弗克承箕裘。yōng shū hú kǒu qǐ dé yǐ,zhēn cán fú kè chéng jī qiú。
请将余香一一收,畏闻往事先生休。qǐng jiāng yú xiāng yī yī shōu,wèi wén wǎng shì xiān shēng xiū。
我今从此学锄耰,污邪蕃熟满车篝。wǒ jīn cóng cǐ xué chú yōu,wū xié fān shú mǎn chē gōu。
衣食之外无他求,呜呼芳草实贻王孙羞。yī shí zhī wài wú tā qiú,wū hū fāng cǎo shí yí wáng sūn xiū。

听蓼庵处士弹汉宫秋

吕师濂

雪云垂幕风飕飂,天荒地老客倦游。xuě yún chuí mù fēng sōu liù,tiān huāng dì lǎo kè juàn yóu。
多君开手抚玉轸,凄清弹出《汉宫秋》。duō jūn kāi shǒu fǔ yù zhěn,qī qīng dàn chū hàn gōng qiū。
初如洞庭下木叶,复如滟滪泻寒流。chū rú dòng tíng xià mù yè,fù rú yàn yù xiè hán liú。
得无酒徒击别筑,得无嫠妇泣孤舟。dé wú jiǔ tú jī bié zhù,dé wú lí fù qì gū zhōu。
又疑猿啼向空谷,又疑雁叫落高楼。yòu yí yuán tí xiàng kōng gǔ,yòu yí yàn jiào luò gāo lóu。
借问此曲声何悲,令我忽忆国破时。jiè wèn cǐ qū shēng hé bēi,lìng wǒ hū yì guó pò shí。
先帝有琴曰翔凤,玉熙宫里常携随。xiān dì yǒu qín yuē xiáng fèng,yù xī gōng lǐ cháng xié suí。
时当中秋开夕宴,袁妃敛衽弹《关雎》。shí dāng zhōng qiū kāi xī yàn,yuán fēi liǎn rèn dàn guān jū。
意静指闲人月下,商流羽激声云飞。yì jìng zhǐ xián rén yuè xià,shāng liú yǔ jī shēng yún fēi。
星河斜度仙人掌,鸾鹤齐鸣百子池。xīng hé xié dù xiān rén zhǎng,luán hè qí míng bǎi zi chí。
玉盘进酒葡萄暖,一挥再鼓天颜怡。yù pán jìn jiǔ pú táo nuǎn,yī huī zài gǔ tiān yán yí。
须臾寇盗肆窃发,衣宵食旰筹征伐。xū yú kòu dào sì qiè fā,yī xiāo shí gàn chóu zhēng fá。
无复重闻《金缕衣》,何曾还对丝桐月。wú fù zhòng wén jīn lǚ yī,hé céng hái duì sī tóng yuè。
翔凤无端霹雳鸣,朱弦一一如刀截。xiáng fèng wú duān pī lì míng,zhū xián yī yī rú dāo jié。
至尊惨澹竟攒眉,宫妾惊惶群吐舌。zhì zūn cǎn dàn jìng zǎn méi,gōng qiè jīng huáng qún tǔ shé。
事在甲申春之初,传其说者中涓吴。shì zài jiǎ shēn chūn zhī chū,chuán qí shuō zhě zhōng juān wú。
不道三月十九日,乾翻坤陷龙鼎湖。bù dào sān yuè shí jiǔ rì,qián fān kūn xiàn lóng dǐng hú。
峄阳之桐识治乱,八音遏密钟虚换。yì yáng zhī tóng shí zhì luàn,bā yīn è mì zhōng xū huàn。
金枝玉叶坐雕残,凤尾谁怜应出爨。jīn zhī yù yè zuò diāo cán,fèng wěi shuí lián yīng chū cuàn。
吾民从此忆薰风,师旷师襄逐断蓬。wú mín cóng cǐ yì xūn fēng,shī kuàng shī xiāng zhú duàn péng。
臣本恨人闻苦调,依稀泪带甲申红。chén běn hèn rén wén kǔ diào,yī xī lèi dài jiǎ shēn hóng。
翔凤而今安在哉,手琴囊锁亦休开。xiáng fèng ér jīn ān zài zāi,shǒu qín náng suǒ yì xiū kāi。
亟须满饮三百杯,将愁遣去无使来。jí xū mǎn yǐn sān bǎi bēi,jiāng chóu qiǎn qù wú shǐ lái。