古诗词

吕汝玉

赠子亦仙根用七十二峰羁客韵

吕汝玉

著作从来欲等身,何妨樽酒话良辰。zhù zuò cóng lái yù děng shēn,hé fáng zūn jiǔ huà liáng chén。
诗宗李杜原无忝,气臭芝兰契有因。shī zōng lǐ dù yuán wú tiǎn,qì chòu zhī lán qì yǒu yīn。
笔墨风流归韵士,江山管领属才人。bǐ mò fēng liú guī yùn shì,jiāng shān guǎn lǐng shǔ cái rén。
坐久不知新月上,满窗纸色净如银。zuò jiǔ bù zhī xīn yuè shàng,mǎn chuāng zhǐ sè jìng rú yín。

追怀诤友傅子亦

吕汝玉

傅子览青亦自奇,甲溪筑室水之湄。fù zi lǎn qīng yì zì qí,jiǎ xī zhù shì shuǐ zhī méi。
性情果毅难容世,风度孤高弗入时。xìng qíng guǒ yì nán róng shì,fēng dù gū gāo fú rù shí。
眼似金刚常怒目,心如菩萨不低眉。yǎn shì jīn gāng cháng nù mù,xīn rú pú sà bù dī méi。
珊珊傲骨谁能近,悦服延陵芸阁师。shān shān ào gǔ shuí néng jìn,yuè fú yán líng yún gé shī。

和心泉上芸阁夫子原韵

吕汝玉

一枝史笔赋闲居,曾著人间未见书。yī zhī shǐ bǐ fù xián jū,céng zhù rén jiān wèi jiàn shū。
寿世文章原不泯,传经学术信非虚。shòu shì wén zhāng yuán bù mǐn,chuán jīng xué shù xìn fēi xū。
金科玉律真师范,化雨春风入我庐。jīn kē yù lǜ zhēn shī fàn,huà yǔ chūn fēng rù wǒ lú。
他日遗编深护惜,儒林文苑两相誉。tā rì yí biān shēn hù xī,rú lín wén yuàn liǎng xiāng yù。

见燕

吕汝玉

清风巷口板桥西,燕子池塘此寄栖。qīng fēng xiàng kǒu bǎn qiáo xī,yàn zi chí táng cǐ jì qī。
春雨又逢挑果节,画梁重补落花泥。chūn yǔ yòu féng tiāo guǒ jié,huà liáng zhòng bǔ luò huā ní。
经年别诉曾相识,满壁诗留是旧题。jīng nián bié sù céng xiāng shí,mǎn bì shī liú shì jiù tí。
更好双飞林绝处,红墙新筑绿杨溪。gèng hǎo shuāng fēi lín jué chù,hóng qiáng xīn zhù lǜ yáng xī。