古诗词

吴曾徯

送缪啸仙出都四首

吴曾徯

不忍离君忍送君,归心我亦逐飞云。bù rěn lí jūn rěn sòng jūn,guī xīn wǒ yì zhú fēi yún。
燕歌慷慨千觞劝,鸿影东西一霎分。yàn gē kāng kǎi qiān shāng quàn,hóng yǐng dōng xī yī shà fēn。
等是穷途伤阮籍,更谁直諌重刘蕡。děng shì qióng tú shāng ruǎn jí,gèng shuí zhí dǒng zhòng liú fén。
生涯潦倒知何极,只合从今笔砚焚。shēng yá lǎo dào zhī hé jí,zhǐ hé cóng jīn bǐ yàn fén。

送缪啸仙出都四首

吴曾徯

蹉跎往事岁华侵,同病堪怜负素心。cuō tuó wǎng shì suì huá qīn,tóng bìng kān lián fù sù xīn。
两月缘从人海聚,十年交向客途深。liǎng yuè yuán cóng rén hǎi jù,shí nián jiāo xiàng kè tú shēn。
愁多合醉醪千日,义重还珍诺百金。chóu duō hé zuì láo qiān rì,yì zhòng hái zhēn nuò bǎi jīn。
此去君休嗟计左,陔兰好续广微吟。cǐ qù jūn xiū jiē jì zuǒ,gāi lán hǎo xù guǎng wēi yín。

送缪啸仙出都四首

吴曾徯

辟门盛典叹虚縻,五百年来积习疲。pì mén shèng diǎn tàn xū mí,wǔ bǎi nián lái jī xí pí。
变法千言陈北阙,持平一疏赖南皮。biàn fǎ qiān yán chén běi quē,chí píng yī shū lài nán pí。
杞人枉自忧天堕,杨子空教泣路歧。qǐ rén wǎng zì yōu tiān duò,yáng zi kōng jiào qì lù qí。
合让趋风多少客,云霄衮衮共扬眉。hé ràng qū fēng duō shǎo kè,yún xiāo gǔn gǔn gòng yáng méi。

送缪啸仙出都四首

吴曾徯

黄金斗粟价偏嬴,乡信遥传客梦惊。huáng jīn dòu sù jià piān yíng,xiāng xìn yáo chuán kè mèng jīng。
鼠窃屡闻横小丑,鸿嗷漫说账常平。shǔ qiè lǚ wén héng xiǎo chǒu,hóng áo màn shuō zhàng cháng píng。
膏朘嫠纬虚宵织,劫兆儒冠窘笔耕。gāo zuī lí wěi xū xiāo zhī,jié zhào rú guān jiǒng bǐ gēng。
淹滞诚非归亦拙,人间何地著迂生。yān zhì chéng fēi guī yì zhuō,rén jiān hé dì zhù yū shēng。

首夏留滞都门感赋二首

吴曾徯

落魄游踪愿两违,九旬韶景霎时归。luò pò yóu zōng yuàn liǎng wéi,jiǔ xún sháo jǐng shà shí guī。
团栾妒煞银华镜,宛转歌残金缕衣。tuán luán dù shā yín huá jìng,wǎn zhuǎn gē cán jīn lǚ yī。
计日漫占龙虎近,望云频怨雁鸿稀。jì rì màn zhàn lóng hǔ jìn,wàng yún pín yuàn yàn hóng xī。
茧丝吐尽春蚕缚,回首当初念念非。jiǎn sī tǔ jǐn chūn cán fù,huí shǒu dāng chū niàn niàn fēi。

首夏留滞都门感赋二首

吴曾徯

幻梦邯郸又一场,飘零零剑竟何方。huàn mèng hán dān yòu yī chǎng,piāo líng líng jiàn jìng hé fāng。
芳春似客匆匆杳,清昼和愁细细长。fāng chūn shì kè cōng cōng yǎo,qīng zhòu hé chóu xì xì zhǎng。
衔石恨徒传帝女,补天力漫仗娲皇。xián shí hèn tú chuán dì nǚ,bǔ tiān lì màn zhàng wā huáng。
定知暗滴空阶泪,化作秋花也断肠。dìng zhī àn dī kōng jiē lèi,huà zuò qiū huā yě duàn cháng。

大风上陶然亭和壁间韵四章

吴曾徯

尘界何人悟太空,飞鸿回首影匆匆。chén jiè hé rén wù tài kōng,fēi hóng huí shǒu yǐng cōng cōng。
三千归路愁吟里,九十春光客梦中。sān qiān guī lù chóu yín lǐ,jiǔ shí chūn guāng kè mèng zhōng。
黯淡黄沙昏落照,萧骚绿苇战遥风。àn dàn huáng shā hūn luò zhào,xiāo sāo lǜ wěi zhàn yáo fēng。
闲亭借此聊清睡,一任回来鬓发蓬。xián tíng jiè cǐ liáo qīng shuì,yī rèn huí lái bìn fā péng。

大风上陶然亭和壁间韵四章

吴曾徯

谁将献馘戢鸮音,赤县纷纭竟陆沉。shuí jiāng xiàn guó jí xiāo yīn,chì xiàn fēn yún jìng lù chén。
焰助抱薪宁有济,危嬉巢幕亦何心。yàn zhù bào xīn níng yǒu jì,wēi xī cháo mù yì hé xīn。
颇奢倘在终存赵,韩岳无功待款金。pǒ shē tǎng zài zhōng cún zhào,hán yuè wú gōng dài kuǎn jīn。
愧煞迂生虚寸补,杞人忧泪却难禁。kuì shā yū shēng xū cùn bǔ,qǐ rén yōu lèi què nán jìn。

大风上陶然亭和壁间韵四章

吴曾徯

忍听离亭唱渭城,一鞭掉首任行行。rěn tīng lí tíng chàng wèi chéng,yī biān diào shǒu rèn xíng xíng。
石痴曾上青山化,鸟怨终填碧海平。shí chī céng shàng qīng shān huà,niǎo yuàn zhōng tián bì hǎi píng。
醉酒记来金谷苑,题诗愁绝玉溪生。zuì jiǔ jì lái jīn gǔ yuàn,tí shī chóu jué yù xī shēng。
短宵欹枕思谁觉,又看萧窗曙色明。duǎn xiāo yī zhěn sī shuí jué,yòu kàn xiāo chuāng shǔ sè míng。

大风上陶然亭和壁间韵四章

吴曾徯

苦吟漫说学阴伺,人海沉沦万辈过。kǔ yín màn shuō xué yīn cì,rén hǎi chén lún wàn bèi guò。
牛马指呼从世便,虫鸡得失定谁多。niú mǎ zhǐ hū cóng shì biàn,chóng jī dé shī dìng shuí duō。
西山望断苍茫影,燕市听残慷慨歌。xī shān wàng duàn cāng máng yǐng,yàn shì tīng cán kāng kǎi gē。
二十馀年真一梦,浪游那复计蹉跎。èr shí yú nián zhēn yī mèng,làng yóu nà fù jì cuō tuó。

长安

吴曾徯

凄绝长安万户砧,朔风凉信上衣襟。qī jué zhǎng ān wàn hù zhēn,shuò fēng liáng xìn shàng yī jīn。
穷愁维翰空磨铁,卧病相如早罢琴。qióng chóu wéi hàn kōng mó tiě,wò bìng xiāng rú zǎo bà qín。
梦逐春遥牵半载,日随年永滞分阴。mèng zhú chūn yáo qiān bàn zài,rì suí nián yǒng zhì fēn yīn。
更憎秋雨无聊甚,点滴分明碎客心。gèng zēng qiū yǔ wú liáo shén,diǎn dī fēn míng suì kè xīn。

咏古六截摅感

吴曾徯

荐枕殷勤梦岂真,此生争奈负前因。jiàn zhěn yīn qín mèng qǐ zhēn,cǐ shēng zhēng nài fù qián yīn。
多才子建浑无赖,漫托川神赋感甄。duō cái zi jiàn hún wú lài,màn tuō chuān shén fù gǎn zhēn。
相留小住幸奇逢,忽动尘心意转慵。xiāng liú xiǎo zhù xìng qí féng,hū dòng chén xīn yì zhuǎn yōng。
恨煞天台轻一别,再来何处觅仙踪。hèn shā tiān tái qīng yī bié,zài lái hé chù mì xiān zōng。
重访柴门杳莫开,桃花人面首频回。zhòng fǎng chái mén yǎo mò kāi,táo huā rén miàn shǒu pín huí。
题诗崔护空惆怅,为底今朝始一来。tí shī cuī hù kōng chóu chàng,wèi dǐ jīn cháo shǐ yī lái。
青青垂柳旧条长,问讯章台几断肠。qīng qīng chuí liǔ jiù tiáo zhǎng,wèn xùn zhāng tái jǐ duàn cháng。
怎奈任人攀折去,负心终竟是韩郎。zěn nài rèn rén pān zhé qù,fù xīn zhōng jìng shì hán láng。
水嬉张处识婵娟,记取寻春订夙缘。shuǐ xī zhāng chù shí chán juān,jì qǔ xún chūn dìng sù yuán。
子满阴成来已晚,恼他负约杜樊川。zi mǎn yīn chéng lái yǐ wǎn,nǎo tā fù yuē dù fán chuān。
驿邸留书枉咄嗟,容华咫尺渺天涯。yì dǐ liú shū wǎng duō jiē,róng huá zhǐ chǐ miǎo tiān yá。
恰怜肝胆深披处,忙到人间古押衙。qià lián gān dǎn shēn pī chù,máng dào rén jiān gǔ yā yá。

汉皋思爱女福官作寄沪上

吴曾徯

东南佳山水,姑苏得八九。dōng nán jiā shān shuǐ,gū sū dé bā jiǔ。
吴江清淑气,蔚为凤麟薮。wú jiāng qīng shū qì,wèi wèi fèng lín sǒu。
爱女仅八龄,生时文在手。ài nǚ jǐn bā líng,shēng shí wén zài shǒu。
眉语逗犀心,美容夺螓首。méi yǔ dòu xī xīn,měi róng duó qín shǒu。
母授千字文,琅琅皆上口。mǔ shòu qiān zì wén,láng láng jiē shàng kǒu。
秀外而慧中,怀琼兼佩玖。xiù wài ér huì zhōng,huái qióng jiān pèi jiǔ。
慰我伯道悲,喜嗣中郎后。wèi wǒ bó dào bēi,xǐ sì zhōng láng hòu。
吾家千里驹,巾帼得未有。wú jiā qiān lǐ jū,jīn guó dé wèi yǒu。
同车加诸胶,同席依我肘。tóng chē jiā zhū jiāo,tóng xí yī wǒ zhǒu。
起早朝问寝,归迟夜相守。qǐ zǎo cháo wèn qǐn,guī chí yè xiāng shǒu。
承欢胜儿郎,不复离左右。chéng huān shèng ér láng,bù fù lí zuǒ yòu。
愧我罹涸辙,风尘事奔走。kuì wǒ lí hé zhé,fēng chén shì bēn zǒu。
去时女送爷,江禽啼绿柳。qù shí nǚ sòng yé,jiāng qín tí lǜ liǔ。
今日爷思女,池花开红藕。jīn rì yé sī nǚ,chí huā kāi hóng ǒu。
开关历春夏,沪汉隔牛斗。kāi guān lì chūn xià,hù hàn gé niú dòu。
皎月出晴川,青天净无垢。jiǎo yuè chū qíng chuān,qīng tiān jìng wú gòu。
此情当此夕,浇愁藉歌酒。cǐ qíng dāng cǐ xī,jiāo chóu jí gē jiǔ。
腰细楚女轻,利屣湘娥丑。yāo xì chǔ nǚ qīng,lì xǐ xiāng é chǒu。
何如我娇见,翘然世无偶。hé rú wǒ jiāo jiàn,qiào rán shì wú ǒu。
问渠何为然,精华蕴郁久。wèn qú hé wèi rán,jīng huá yùn yù jiǔ。
体泉源自洁,灵芝根独厚。tǐ quán yuán zì jié,líng zhī gēn dú hòu。
山泽生龙蛇,是女有是母。shān zé shēng lóng shé,shì nǚ yǒu shì mǔ。

汉皋寄怀沪上阿姨胡子贞作

吴曾徯

黄鹄摩燕云,失雄自朔北。huáng gǔ mó yàn yún,shī xióng zì shuò běi。
南翔哺雏凤,蔚成毛五色。nán xiáng bǔ chú fèng,wèi chéng máo wǔ sè。
吾家有孀姨,秉心本渊塞。wú jiā yǒu shuāng yí,bǐng xīn běn yuān sāi。
藐孤芜我妻,半生瘁心力。miǎo gū wú wǒ qī,bàn shēng cuì xīn lì。
茕茕吊形影,嗷嗷受卵翼。qióng qióng diào xíng yǐng,áo áo shòu luǎn yì。
黄金手挥尽,明珠光难匿。huáng jīn shǒu huī jǐn,míng zhū guāng nán nì。
艳色人间重,蛾眉世所惑。yàn sè rén jiān zhòng,é méi shì suǒ huò。
群盗势汹汹,将欲掠弱息。qún dào shì xiōng xiōng,jiāng yù lüè ruò xī。
力作障风幡,手刃劫花贼。lì zuò zhàng fēng fān,shǒu rèn jié huā zéi。
芙蓉出污泥,依然亭亭植。fú róng chū wū ní,yī rán tíng tíng zhí。
卓哉女专诸,风尘赏奇特。zhuó zāi nǚ zhuān zhū,fēng chén shǎng qí tè。
射屏赘李渊,逐臣怜苏轼。shè píng zhuì lǐ yuān,zhú chén lián sū shì。
自惭归无家,何以堪倾国。zì cán guī wú jiā,hé yǐ kān qīng guó。
蛟龙失云雨,鸾凤困枳棘。jiāo lóng shī yún yǔ,luán fèng kùn zhǐ jí。
累他巾帼雄,藜羹不糁食。lèi tā jīn guó xióng,lí gēng bù sǎn shí。
女杰岂可负,佳人难再得。nǚ jié qǐ kě fù,jiā rén nán zài dé。
仗策走江汉,冀得效一职。zhàng cè zǒu jiāng hàn,jì dé xiào yī zhí。
珠还合浦中,人归锦江侧。zhū hái hé pǔ zhōng,rén guī jǐn jiāng cè。
惜无虬髯知,空有昆仑忆。xī wú qiú rán zhī,kōng yǒu kūn lún yì。
书剑仍飘零,风烈想闺阁。shū jiàn réng piāo líng,fēng liè xiǎng guī gé。
令女厉贞操,庄姜美正直。lìng nǚ lì zhēn cāo,zhuāng jiāng měi zhèng zhí。
女界有仪型,庶为天下则。nǚ jiè yǒu yí xíng,shù wèi tiān xià zé。
3412