古诗词

吴棠

翟坝闻雁

吴棠

北响闻南雁,依然结阵飞。běi xiǎng wén nán yàn,yī rán jié zhèn fēi。
初春横塞冷,晓月入云微。chū chūn héng sāi lěng,xiǎo yuè rù yún wēi。
粱稻谋原悔,关山路岂违。liáng dào móu yuán huǐ,guān shān lù qǐ wéi。
莫嫌中泽苦,羡尔有家归。mò xián zhōng zé kǔ,xiàn ěr yǒu jiā guī。

堂堂

吴棠

堂堂白日去如何,搔首西风客感多。táng táng bái rì qù rú hé,sāo shǒu xī fēng kè gǎn duō。
尺地寸天今版籍,披荆斩棘古关河。chǐ dì cùn tiān jīn bǎn jí,pī jīng zhǎn jí gǔ guān hé。
雪山轻重关严武,粤国兴衰问赵佗。xuě shān qīng zhòng guān yán wǔ,yuè guó xīng shuāi wèn zhào tuó。
莫漫请缨谈壮志,登坛三十已蹉跎。mò màn qǐng yīng tán zhuàng zhì,dēng tán sān shí yǐ cuō tuó。

留别王味兰学博

吴棠

饥乌堕水寒雁飞,雪花冻涩游子衣。jī wū duò shuǐ hán yàn fēi,xuě huā dòng sè yóu zi yī。
主人有约留十日,消寒高会红炉围。zhǔ rén yǒu yuē liú shí rì,xiāo hán gāo huì hóng lú wéi。
我思寒士之寒消不得,庆厦何处遮荆扉?高堂已极倚闾望,债帅况有旁人讥。wǒ sī hán shì zhī hán xiāo bù dé,qìng shà hé chù zhē jīng fēi?gāo táng yǐ jí yǐ lǘ wàng,zhài shuài kuàng yǒu páng rén jī。
猪肝那屑累安邑,湖风猎猎催人归。zhū gān nà xiè lèi ān yì,hú fēng liè liè cuī rén guī。
我归我贫岂能逐,菽水为乐亲心怡。wǒ guī wǒ pín qǐ néng zhú,shū shuǐ wèi lè qīn xīn yí。
男儿抑郁困乡里,有泪不肯穷途挥。nán ér yì yù kùn xiāng lǐ,yǒu lèi bù kěn qióng tú huī。
高歌一曲谢知己,萧然补被行骖騑。gāo gē yī qū xiè zhī jǐ,xiāo rán bǔ bèi xíng cān fēi。