古诗词

吴静

雨窗录先夫子遗诗凄然有作

吴静

共识生前吟好句,千秋知己有谁何。gòng shí shēng qián yín hǎo jù,qiān qiū zhī jǐ yǒu shuí hé。
无非《秋水》《蒹葭》意,尽是《春江花月》歌。wú fēi qiū shuǐ jiān jiā yì,jǐn shì chūn jiāng huā yuè gē。
半载病疴吟咏少,三年夫妇唱酬多。bàn zài bìng kē yín yǒng shǎo,sān nián fū fù chàng chóu duō。
小窗录罢频惆怅,暮雨潇潇助泪波。xiǎo chuāng lù bà pín chóu chàng,mù yǔ xiāo xiāo zhù lèi bō。

同舍弟展拜先陇

吴静

远望松楸已泫然,行行到此泪如泉。yuǎn wàng sōng qiū yǐ xuàn rán,xíng xíng dào cǐ lèi rú quán。
牛眠未竟先人志,马鬣还须后嗣贤。niú mián wèi jìng xiān rén zhì,mǎ liè hái xū hòu sì xián。
且喜孤儿能绩学,可怜弱女不延年。qiě xǐ gū ér néng jì xué,kě lián ruò nǚ bù yán nián。
《泷冈阡表》清门事,仗尔他年笔似椽。lóng gāng qiān biǎo qīng mén shì,zhàng ěr tā nián bǐ shì chuán。

葬事毕志哀

吴静

漫道佳城郁郁哉,经营二载手亲栽。màn dào jiā chéng yù yù zāi,jīng yíng èr zài shǒu qīn zāi。
当年未尽晨昏养,此日空馀窀穸哀。dāng nián wèi jǐn chén hūn yǎng,cǐ rì kōng yú zhūn xī āi。
渺渺音容归碧落,凄凄松柏傍江隈。miǎo miǎo yīn róng guī bì luò,qī qī sōng bǎi bàng jiāng wēi。
泉台有路嗟难赴,肠断西风泪满腮。quán tái yǒu lù jiē nán fù,cháng duàn xī fēng lèi mǎn sāi。

临殁口占

吴静

幼失瞻依长失天,舅亡姑殁嗣无传。yòu shī zhān yī zhǎng shī tiān,jiù wáng gū mò sì wú chuán。
一身孤苦弓惊雁,百事艰难浪扑船。yī shēn gū kǔ gōng jīng yàn,bǎi shì jiān nán làng pū chuán。
此夕黄昏聊自咏,他年青史果谁怜。cǐ xī huáng hūn liáo zì yǒng,tā nián qīng shǐ guǒ shuí lián。
交亲莫洒别离泪,我是瑶池谪降仙。jiāo qīn mò sǎ bié lí lèi,wǒ shì yáo chí zhé jiàng xiān。

读资治通鉴

吴静

雕虫小枝诚何用,屈子《离骚》尚未奇。diāo chóng xiǎo zhī chéng hé yòng,qū zi lí sāo shàng wèi qí。
若是杜陵无史笔,姓名亦恐少人知。ruò shì dù líng wú shǐ bǐ,xìng míng yì kǒng shǎo rén zhī。

题扇头画菜

吴静

去年蝗旱今年疫,江北江南并菜容。qù nián huáng hàn jīn nián yì,jiāng běi jiāng nán bìng cài róng。
若果画师真好事,何妨持此赠司农。ruò guǒ huà shī zhēn hǎo shì,hé fáng chí cǐ zèng sī nóng。