古诗词

吴荣棣

感时

吴荣棣

晨兴登楼望,神州局已僵。chén xīng dēng lóu wàng,shén zhōu jú yǐ jiāng。
中原森虎豹,当道尽豺狼。zhōng yuán sēn hǔ bào,dāng dào jǐn chái láng。
策未三分定,雄称五伯强。cè wèi sān fēn dìng,xióng chēng wǔ bó qiáng。
天心终厌乱,日月见重光。tiān xīn zhōng yàn luàn,rì yuè jiàn zhòng guāng。

咏怀

吴荣棣

遥天云雁已沉音,把酒开怀次第斟。yáo tiān yún yàn yǐ chén yīn,bǎ jiǔ kāi huái cì dì zhēn。
砥柱作中心匪石,书田无税字皆金。dǐ zhù zuò zhōng xīn fěi shí,shū tián wú shuì zì jiē jīn。
地当用武英雄起,树到蟠根岁月深。dì dāng yòng wǔ yīng xióng qǐ,shù dào pán gēn suì yuè shēn。
白发依然为故我,何须回首忆青衿。bái fā yī rán wèi gù wǒ,hé xū huí shǒu yì qīng jīn。

题台湾诗醇

吴荣棣

文献搜罗历苦甘,得来如对座中谈。wén xiàn sōu luó lì kǔ gān,dé lái rú duì zuò zhōng tán。
御屏句合唐宫选,骊颔珠从学海探。yù píng jù hé táng gōng xuǎn,lí hàn zhū cóng xué hǎi tàn。
差幸劫灰存鲁壁,无容雾豹隐山南。chà xìng jié huī cún lǔ bì,wú róng wù bào yǐn shān nán。
鸡林价重东瀛日,载好元音继颂三。jī lín jià zhòng dōng yíng rì,zài hǎo yuán yīn jì sòng sān。

杏林

吴荣棣

春暖青囊草木苏,北山分艳杏千株。chūn nuǎn qīng náng cǎo mù sū,běi shān fēn yàn xìng qiān zhū。
成林都为疮痍起,仁术何须诩扁卢。chéng lín dōu wèi chuāng yí qǐ,rén shù hé xū xǔ biǎn lú。

新凉

吴荣棣

满阶梧叶月当头,处处凉风豁远眸。mǎn jiē wú yè yuè dāng tóu,chù chù liáng fēng huō yuǎn móu。
欹枕初惊秋气爽,碧天无际一沙鸥。yī zhěn chū jīng qiū qì shuǎng,bì tiān wú jì yī shā ōu。