古诗词

吴森

辛卯三月廿四登舟

吴森

疏慵真许国,涕泣竟辞亲。shū yōng zhēn xǔ guó,tì qì jìng cí qīn。
落日班声动,沿流翠带新。luò rì bān shēng dòng,yán liú cuì dài xīn。
关山余老大,面目轶风尘。guān shān yú lǎo dà,miàn mù yì fēng chén。
谁立寒潭月,狂歌拂钓缗。shuí lì hán tán yuè,kuáng gē fú diào mín。

东阳作

吴森

列巘层层拱四维,雪消斜日透林霏。liè yǎn céng céng gǒng sì wéi,xuě xiāo xié rì tòu lín fēi。
寒潮夜向钱塘落,估舶春从海峤归。hán cháo yè xiàng qián táng luò,gū bó chūn cóng hǎi jiào guī。
沈氏楼边新燕入,罗家宅里旧人稀。shěn shì lóu biān xīn yàn rù,luó jiā zhái lǐ jiù rén xī。
惟余一片都梁草,怀抱馨香斗菊妃。wéi yú yī piàn dōu liáng cǎo,huái bào xīn xiāng dòu jú fēi。

郁孤台晚眺

吴森

水绕山围翠几堆,秋清向晚独登台。shuǐ rào shān wéi cuì jǐ duī,qiū qīng xiàng wǎn dú dēng tái。
试看直北关河壮,曾遣征西壁垒开。shì kàn zhí běi guān hé zhuàng,céng qiǎn zhēng xī bì lěi kāi。
五岭尘沙天外落,万家砧杵月中来。wǔ lǐng chén shā tiān wài luò,wàn jiā zhēn chǔ yuè zhōng lái。
诗成我欲凭虚去,木客无端劝酒杯。shī chéng wǒ yù píng xū qù,mù kè wú duān quàn jiǔ bēi。

问月楼

吴森

江湖牢落长为客,诗酒清狂复此楼。jiāng hú láo luò zhǎng wèi kè,shī jiǔ qīng kuáng fù cǐ lóu。
万古同看山月小,一峰中断楚天秋。wàn gǔ tóng kàn shān yuè xiǎo,yī fēng zhōng duàn chǔ tiān qiū。
文人未必都无赖,雪涕何时得暂收。wén rén wèi bì dōu wú lài,xuě tì hé shí dé zàn shōu。
沅芷澧兰为谁荐,烽烟正在海西头。yuán zhǐ lǐ lán wèi shuí jiàn,fēng yān zhèng zài hǎi xī tóu。

江行望麻姑山

吴森

脉脉广川流,兰楫从此去。mài mài guǎng chuān liú,lán jí cóng cǐ qù。
残雪蕴丛薄,夕阳隐荒戍。cán xuě yùn cóng báo,xī yáng yǐn huāng shù。
麻姑朝未回,仙坛想如故。má gū cháo wèi huí,xiān tán xiǎng rú gù。
村庄四五家,衰草门外路。cūn zhuāng sì wǔ jiā,shuāi cǎo mén wài lù。
飞瀑界青碧,稠杉缈烟雾。fēi pù jiè qīng bì,chóu shān miǎo yān wù。
遥企山中人,颇惬山中趣。yáo qǐ shān zhōng rén,pǒ qiè shān zhōng qù。
快然念吾侪,仙风几时御。kuài rán niàn wú chái,xiān fēng jǐ shí yù。

谢广济篆咏怀

吴森

尽瘁已四载,不觉心神疲。jǐn cuì yǐ sì zài,bù jué xīn shén pí。
君恩贳劳勚,就闲遂初衣。jūn ēn shì láo yì,jiù xián suì chū yī。
霜啼释重负,卓立当风嘶。shuāng tí shì zhòng fù,zhuó lì dāng fēng sī。
眷言念畴曩,翩翾振羽仪。juàn yán niàn chóu nǎng,piān xuān zhèn yǔ yí。
车马与梧桐,盼睐生光辉。chē mǎ yǔ wú tóng,pàn lài shēng guāng huī。
恨无凌霄翮,青云难等期。hèn wú líng xiāo hé,qīng yún nán děng qī。
兹焉得收身,幸未隳涂泥。zī yān dé shōu shēn,xìng wèi huī tú ní。

谢广济篆咏怀

吴森

谟草荫北堂,芊蔚颜色好。mó cǎo yīn běi táng,qiān wèi yán sè hǎo。
负书事远游,书田刈获早。fù shū shì yuǎn yóu,shū tián yì huò zǎo。
归来衣有尘,阿母亲为扫。guī lái yī yǒu chén,ā mǔ qīn wèi sǎo。
一昨羁薄宦,乃古夜郎道。yī zuó jī báo huàn,nǎi gǔ yè láng dào。
菽水缺常供,音问亦窅渺。shū shuǐ quē cháng gōng,yīn wèn yì yǎo miǎo。
传闻阿母悲,倚闾忘昏晓。chuán wén ā mǔ bēi,yǐ lǘ wàng hūn xiǎo。
弱息汲井回,孤孙索饭恼。ruò xī jí jǐng huí,gū sūn suǒ fàn nǎo。
复有九男女,婴婴母怀抱。fù yǒu jiǔ nán nǚ,yīng yīng mǔ huái bào。
嗟哉行役人,投笔太草草。jiē zāi xíng yì rén,tóu bǐ tài cǎo cǎo。

谢广济篆咏怀

吴森

量移来梅川,乃与浔阳邻。liàng yí lái méi chuān,nǎi yǔ xún yáng lín。
浔阳故乡郡,嘉会难重陈。xún yáng gù xiāng jùn,jiā huì nán zhòng chén。
白亭问烟月,萧萧愁煞人。bái tíng wèn yān yuè,xiāo xiāo chóu shā rén。
人亦无所忤,地亦无所恋。rén yì wú suǒ wǔ,dì yì wú suǒ liàn。
乡书拜使者,拜罢泪如霰。xiāng shū bài shǐ zhě,bài bà lèi rú xiàn。
寄声谢高堂,莫问胡威绢。jì shēng xiè gāo táng,mò wèn hú wēi juàn。

谢广济篆咏怀

吴森

皎皎菱花镜,镜破光故在。jiǎo jiǎo líng huā jìng,jìng pò guāng gù zài。
芃芃幽谷兰,兰谢香不改。péng péng yōu gǔ lán,lán xiè xiāng bù gǎi。
我无烈士肠,浮名壮已悔。wǒ wú liè shì cháng,fú míng zhuàng yǐ huǐ。
野田非丰收,茅檐愧相绐。yě tián fēi fēng shōu,máo yán kuì xiāng dài。
倦翮思茂树,枯肆忆大海。juàn hé sī mào shù,kū sì yì dà hǎi。
谅乏济时略,毋使猿鹤待。liàng fá jì shí lüè,wú shǐ yuán hè dài。