古诗词

吴元龙

虎牙关坐月

吴元龙

雨后来残月,江潭落影寒。yǔ hòu lái cán yuè,jiāng tán luò yǐng hán。
乱山同一照,险路几回看。luàn shān tóng yī zhào,xiǎn lù jǐ huí kàn。
客泪惊秋老,哀虫絮夜阑。kè lèi jīng qiū lǎo,āi chóng xù yè lán。
柝声常不寐,未许旅魂安。tuò shēng cháng bù mèi,wèi xǔ lǚ hún ān。

九日偕贵阳诸使君东山登高

吴元龙

万里登高日,千峰纵目初。wàn lǐ dēng gāo rì,qiān fēng zòng mù chū。
天长迷近远,云合失崎岖。tiān zhǎng mí jìn yuǎn,yún hé shī qí qū。
边徼蛮歌起,荒城落木疏。biān jiǎo mán gē qǐ,huāng chéng luò mù shū。
乡心付征雁,可许达音书。xiāng xīn fù zhēng yàn,kě xǔ dá yīn shū。