古诗词

吴绡

忆秦娥·秋景

吴绡

虫声咽。chóng shēng yàn。
星星萤影飞不迭。xīng xīng yíng yǐng fēi bù dié。
飞不迭。fēi bù dié。
碧梧风细,夜声凄切。bì wú fēng xì,yè shēng qī qiè。
长空云静音鸿绝。zhǎng kōng yún jìng yīn hóng jué。
天公谁解修明月。tiān gōng shuí jiě xiū míng yuè。
修明月。xiū míng yuè。
嫦娥薄命,不胜圆缺。cháng é báo mìng,bù shèng yuán quē。

忆秦娥·冬景

吴绡

兰膏竭。lán gāo jié。
长宵最苦灯儿灭。zhǎng xiāo zuì kǔ dēng ér miè。
灯儿灭。dēng ér miè。
梦回无语,纸窗风裂。mèng huí wú yǔ,zhǐ chuāng fēng liè。
迢迢玉漏声悲咽。tiáo tiáo yù lòu shēng bēi yàn。
霜飙搅动檐边铁。shuāng biāo jiǎo dòng yán biān tiě。
檐边铁。yán biān tiě。
频敲枕上,拥衾听雪。pín qiāo zhěn shàng,yōng qīn tīng xuě。

河满子·自题弹琴小像

吴绡

最爱朱丝声淡,花前漫抚瑶琴。zuì ài zhū sī shēng dàn,huā qián màn fǔ yáo qín。
世上几人能好古,高山流水空寻。shì shàng jǐ rén néng hǎo gǔ,gāo shān liú shuǐ kōng xún。
目送飞鸿天外,白云远树愔愔。mù sòng fēi hóng tiān wài,bái yún yuǎn shù yīn yīn。
弹到孤鸾别鹤,凄凄还自沾襟。dàn dào gū luán bié hè,qī qī hái zì zhān jīn。
指下宫商多激烈,平生一片冰心。zhǐ xià gōng shāng duō jī liè,píng shēng yī piàn bīng xīn。
若话无弦妙处,何须更问知音。ruò huà wú xián miào chù,hé xū gèng wèn zhī yīn。

凤凰台上忆吹箫·别绪

吴绡

似梦如云,堪怜聚散,魂销烟雨汀洲。shì mèng rú yún,kān lián jù sàn,hún xiāo yān yǔ tīng zhōu。
见锦帆高举,去也难留。jiàn jǐn fān gāo jǔ,qù yě nán liú。
可惜酒浓春暖,阳关唱、一霎成秋。kě xī jiǔ nóng chūn nuǎn,yáng guān chàng yī shà chéng qiū。
黯然别、无言有泪,半晌低头。àn rán bié wú yán yǒu lèi,bàn shǎng dī tóu。
休休。xiū xiū。
归期知记否,枉自凝眸。guī qī zhī jì fǒu,wǎng zì níng móu。
叹凤箫声远,空忆绸缪。tàn fèng xiāo shēng yuǎn,kōng yì chóu móu。
惟是多情月姊,应照我、两处悠悠。wéi shì duō qíng yuè zǐ,yīng zhào wǒ liǎng chù yōu yōu。
悠悠处、柔肠宛转,寸寸离愁。yōu yōu chù róu cháng wǎn zhuǎn,cùn cùn lí chóu。

青玉案

吴绡

姑苏曾是繁华处。gū sū céng shì fán huá chù。
叹寂寞、闲来住。tàn jì mò xián lái zhù。
转眼年光三月暮。zhuǎn yǎn nián guāng sān yuè mù。
几朝晴暖,几番风雨。jǐ cháo qíng nuǎn,jǐ fān fēng yǔ。
容易春来去。róng yì chūn lái qù。
帘前隐隐门前路。lián qián yǐn yǐn mén qián lù。
肠断梁边燕飞去。cháng duàn liáng biān yàn fēi qù。
但是情来惟独语。dàn shì qíng lái wéi dú yǔ。
花间诗酒,塘边箫鼓。huā jiān shī jiǔ,táng biān xiāo gǔ。
烟景漫空絮。yān jǐng màn kōng xù。

一丛花

吴绡

天空露爽火西流。tiān kōng lù shuǎng huǒ xī liú。
篱下一丛秋。lí xià yī cóng qiū。
翠绡香澹黄花早,听络帏啾啾。cuì xiāo xiāng dàn huáng huā zǎo,tīng luò wéi jiū jiū。
陇水悲凉,衡鸿凄侧,种种助人忧。lǒng shuǐ bēi liáng,héng hóng qī cè,zhǒng zhǒng zhù rén yōu。
风清月冷旅窗幽。fēng qīng yuè lěng lǚ chuāng yōu。
何处弄箜篌。hé chù nòng kōng hóu。
如思似怨声忉怛,却难怪、宋玉多愁。rú sī shì yuàn shēng dāo dá,què nán guài sòng yù duō chóu。
肠断王孙,魂消蝶梦,百憾在心头。cháng duàn wáng sūn,hún xiāo dié mèng,bǎi hàn zài xīn tóu。

一丛花·又一体

吴绡

画梁春昼燕来时。huà liáng chūn zhòu yàn lái shí。
桃李一枝枝。táo lǐ yī zhī zhī。
愁肠似柳千丝乱,只几日、瘦了腰肢。chóu cháng shì liǔ qiān sī luàn,zhǐ jǐ rì shòu le yāo zhī。
午梦乍回,湘帘不卷,一晌是谁知。wǔ mèng zhà huí,xiāng lián bù juǎn,yī shǎng shì shuí zhī。
兰膏红豆记相思。lán gāo hóng dòu jì xiāng sī。
拈著皱双眉。niān zhù zhòu shuāng méi。
鹊声报尽都无准,妒粉蝶、对舞迟迟。què shēng bào jǐn dōu wú zhǔn,dù fěn dié duì wǔ chí chí。
鸾镜尘生,鸳衾香冷,红泪滴燕脂。luán jìng chén shēng,yuān qīn xiāng lěng,hóng lèi dī yàn zhī。

忆汉月

吴绡

为底愁多欢少。wèi dǐ chóu duō huān shǎo。
几度梦回人杳。jǐ dù mèng huí rén yǎo。
罗纬春暖又春寒,不觉东风过了。luó wěi chūn nuǎn yòu chūn hán,bù jué dōng fēng guò le。
阑干闲倚遍,辜负满庭花草。lán gàn xián yǐ biàn,gū fù mǎn tíng huā cǎo。
日斜树影近帘前,燕子不归还早。rì xié shù yǐng jìn lián qián,yàn zi bù guī hái zǎo。

如梦令

吴绡

灯与前宵一样,月与前宵一样。dēng yǔ qián xiāo yī yàng,yuè yǔ qián xiāo yī yàng。
斗帐绣罗衾,也与前宵一样。dòu zhàng xiù luó qīn,yě yǔ qián xiāo yī yàng。
两样。liǎng yàng。
两样。liǎng yàng。
不见五更天亮。bù jiàn wǔ gèng tiān liàng。

点绛唇

吴绡

春雨春风,睡起花飞散。chūn yǔ chūn fēng,shuì qǐ huā fēi sàn。
无心匀面。wú xīn yún miàn。
闷倚栏杆遍。mèn yǐ lán gān biàn。
自卷珠帘,放出双双燕。zì juǎn zhū lián,fàng chū shuāng shuāng yàn。
垂杨院。chuí yáng yuàn。
深下葳蕤,光景深如电。shēn xià wēi ruí,guāng jǐng shēn rú diàn。

绣带子

吴绡

秋到海棠红。qiū dào hǎi táng hóng。
珠露滴芳丛。zhū lù dī fāng cóng。
此际禅心如水,阶下数声蛩。cǐ jì chán xīn rú shuǐ,jiē xià shù shēng qióng。
色色更空空。sè sè gèng kōng kōng。
多少事、暮鼓晨钟。duō shǎo shì mù gǔ chén zhōng。
须教领取,一庭花影,别是宗风。xū jiào lǐng qǔ,yī tíng huā yǐng,bié shì zōng fēng。

长相思

吴绡

风也秋。fēng yě qiū。
月也秋。yuè yě qiū。
数声促织夜悠悠。shù shēng cù zhī yè yōu yōu。
石畔画阑头。shí pàn huà lán tóu。
花也愁。huā yě chóu。
蝶也愁。dié yě chóu。
色空空色梦难留。sè kōng kōng sè mèng nán liú。
人事水东流。rén shì shuǐ dōng liú。

醉落魄

吴绡

做秋风雨。zuò qiū fēng yǔ。
一夜海棠开几许。yī yè hǎi táng kāi jǐ xǔ。
粉融脂晕新妆妩。fěn róng zhī yūn xīn zhuāng wǔ。
晓梦犹迷,瞥见娇魂栩。xiǎo mèng yóu mí,piē jiàn jiāo hún xǔ。
喑喑络纬如语。yīn yīn luò wěi rú yǔ。
关心惹起愁千缕。guān xīn rě qǐ chóu qiān lǚ。
莫嫌楚客情偏苦。mò xián chǔ kè qíng piān kǔ。
游子天涯,羁绪无今古。yóu zi tiān yá,jī xù wú jīn gǔ。

斗百花

吴绡

一片韶光明媚。yī piàn sháo guāng míng mèi。
当日吴王醉处。dāng rì wú wáng zuì chù。
园林万点胭脂,人面纷纷相觑。yuán lín wàn diǎn yān zhī,rén miàn fēn fēn xiāng qù。
满眼繁华,共看阆苑千年,莫有武陵人住。mǎn yǎn fán huá,gòng kàn láng yuàn qiān nián,mò yǒu wǔ líng rén zhù。
蝶蜂争来去。dié fēng zhēng lái qù。
香径花洲,闻道讴歌盈路。xiāng jìng huā zhōu,wén dào ōu gē yíng lù。
行春五马,悠悠隼旗沾絮。xíng chūn wǔ mǎ,yōu yōu sǔn qí zhān xù。
戟户森严,几枝乍折红芳,最喜连朝甘雨。jǐ hù sēn yán,jǐ zhī zhà zhé hóng fāng,zuì xǐ lián cháo gān yǔ。

双双燕

吴绡

楼台日暖,倒影池塘,动摇金碧。lóu tái rì nuǎn,dào yǐng chí táng,dòng yáo jīn bì。
阑干愁倚,垂杨无力。lán gàn chóu yǐ,chuí yáng wú lì。
门外青青草满,埋没尽、当时行迹。mén wài qīng qīng cǎo mǎn,mái méi jǐn dāng shí xíng jì。
争堪白昼迟迟,光射纱窗尘隙。zhēng kān bái zhòu chí chí,guāng shè shā chuāng chén xì。
陌上金鞍绣毂。mò shàng jīn ān xiù gǔ。
恨薄悻无端,五陵狂客。hèn báo xìng wú duān,wǔ líng kuáng kè。
撩花惹柳,误煞锦屏琴瑟。liāo huā rě liǔ,wù shā jǐn píng qín sè。
转眼匆匆九十。zhuǎn yǎn cōng cōng jiǔ shí。
又红雨、桃溪狼藉。yòu hóng yǔ táo xī láng jí。
愁眠雨过黄昏,一梦等闲抛掷。chóu mián yǔ guò huáng hūn,yī mèng děng xián pāo zhì。

黄莺儿·画苹果花

吴绡

别样不胜娇。bié yàng bù shèng jiāo。
软丝丝、缀碧条。ruǎn sī sī zhuì bì tiáo。
海棠姿态些儿较。hǎi táng zī tài xiē ér jiào。
嫩红酥欲消。nèn hóng sū yù xiāo。
淡胭脂带潮。dàn yān zhī dài cháo。
香生玉魇轻含笑。xiāng shēng yù yǎn qīng hán xiào。
最难描。zuì nán miáo。
风情无限,半晌却停毫。fēng qíng wú xiàn,bàn shǎng què tíng háo。

黄莺儿·樱桃花

吴绡

小朵及春开。xiǎo duǒ jí chūn kāi。
怪秦源、未解栽。guài qín yuán wèi jiě zāi。
成蹊无语君休爱。chéng qī wú yǔ jūn xiū ài。
微红粉腮。wēi hóng fěn sāi。
宜妆笑来。yí zhuāng xiào lái。
花飞樊素朱唇在。huā fēi fán sù zhū chún zài。
闲根荄。xián gēn gāi。
珍禽偏惜,含到莫疑猜。zhēn qín piān xī,hán dào mò yí cāi。

黄莺儿·虞美人草

吴绡

纤影弄轻风。xiān yǐng nòng qīng fēng。
记闲歌、楚帐中。jì xián gē chǔ zhàng zhōng。
盈盈欲舞轻身动。yíng yíng yù wǔ qīng shēn dòng。
英雄路穷。yīng xióng lù qióng。
佳人泪红。jiā rén lèi hóng。
莲花恨血胭脂重。lián huā hèn xuè yān zhī zhòng。
别重朣。bié zhòng tóng。
千年艳魄,争忍过江东。qiān nián yàn pò,zhēng rěn guò jiāng dōng。

黄莺儿·梅花

吴绡

经岁漫相思。jīng suì màn xiāng sī。
到窗前,破腊时。dào chuāng qián,pò là shí。
问伊清瘦因何事。wèn yī qīng shòu yīn hé shì。
怕东君未知。pà dōng jūn wèi zhī。
看南枝放迟。kàn nán zhī fàng chí。
迢迢驿使谁堪寄。tiáo tiáo yì shǐ shuí kān jì。
夜来宜。yè lái yí。
无风有月,把酒对冰姿。wú fēng yǒu yuè,bǎ jiǔ duì bīng zī。

黄莺儿·洛阳花

吴绡

几点守宫砂。jǐ diǎn shǒu gōng shā。
茜红生、剪彩斜。qiàn hóng shēng jiǎn cǎi xié。
一丛嫩绿纤枝亚。yī cóng nèn lǜ xiān zhī yà。
轻轻碎霞。qīng qīng suì xiá。
茸茸细芽。rōng rōng xì yá。
胭脂拂绰徐熙画。yān zhī fú chuò xú xī huà。
莫言夸。mò yán kuā。
洛阳名好,休羡牡丹花。luò yáng míng hǎo,xiū xiàn mǔ dān huā。
55123